Chương 359: Long Vương phương Đông
Ầm!
Câu nói của Tiêu Chính Văn tựa như sấm nổ bên tai Coffin, khiến hắn run lẩy bẩy!
Một sự sợ hãi cứ thế dấy lên từ sâu trong lòng!
“Anh… anh là vị chiến thần năm đó?”, Coffin lên tiếng hỏi, hai mắt mở to, vô cùng kinh ngạc!
Đây đã là suy đoán lớn nhất của hắn rồi!
Người có thực lực như vậy, còn biết cả câu nói này, ngoài các tổ chức và hơn một nghìn sát thủ của mạng lưới ám sát phải tắm trong biển máu năm xưa, mười mấy lãnh đạo cấp cao của mạng lưới ám sát và các tổ chức sát thủ lớn của phương Tây ra thì chỉ còn lại tám vị chiến thần đến từ Hoa Quốc và cả vị chủ soái uy nghiêm kia nữa!
Anh ta là một trong số tám vị đó sao?
Khi ý nghĩ này loé lên trong đầu Coffin, hắn cảm tưởng như mình sắp phát điên tới nơi!
Trời đất ơi!
Rốt cuộc mình đã làm cái gì thế này?
Vậy mà mình lại nhận nhiệm vụ đối đầu với một vị chiến thần năm đó?
Đây không phải tự tìm đường chết hay sao?
Nếu như vị chiến thần này nổi giận, vậy thì tổ chức sát thủ đứng sau lưng mình, bao gồm cả toàn bộ phe phái của mạng lưới ám sát chẳng phải sẽ tắm trong biển máu thêm lần nữa hay sao?
Coffin đã quá sợ hãi, trên trán ướt đẫm mồ hôi lạnh!
Tại sao chứ?
Tại sao mình lại thèm khát khoản tiền hai trăm nghìn tệ này như thế?
Rõ ràng mình vừa mới đến Hoa Quốc chưa bao lâu, tại sao lại chọc phải một vị chiến thần rồi cơ chứ?
Nhưng mà!
Tiêu Chính Văn lạnh lùng hừ một tiếng, giọng điệu thờ ơ, trong đáy mắt sắc bén chợt loé lên sự lạnh lùng quỷ dị, nói: “Mày đang nói đến tám thuộc hạ của tao sao?”
Ầm ầm ầm!
Câu nói này của Tiêu Chính Văn quá mức kinh động, hoàn toàn bùng nổ bên tai Coffin!
Tám thuộc hạ?
Tám thuộc hạ!
Anh ta không phải một trong tám vị chiến thần mà lại chính là vị chủ soái uy nghiêm kia!
Long Vương của Hoa Quốc!!!
Những người tận mắt chứng kiến cảnh tượng năm đó đã đặt cho vị chủ soái này một biệt hiệu là Quan Dĩ Long Vương!
Đối với phương Tây mà nói, biệt hiệu này vô cùng uy lực và cao quý!
Có lẽ chỉ có mười hai điện chủ oai nghiêm của thánh điện phương Tây mới có thể so bì nổi!!
Coffin sững sờ, tim cứ đập liên hồi!
Hắn không thể ngờ được rằng người đang đứng trước mặt mình đây lại là vị chủ soái, là Long Vương của phương Đông năm xưa từng khiến cho mạng lưới ám sát phải tắm trong biển máu!
“Phịch!”
Gần như ngay lập tức, Coffin dồn tất cả sức lực đứng lên từ đống đổ nát, sau đó nặng nề quỳ rạp xuống trước mặt Tiêu Chính Văn, cả người run lên lẩy bẩy, nói: “…Coffin tham kiến Long Vương phương Đông…”
“Long Vương phương Đông?”, Tiêu Chính Văn cau mày: “Đây là biệt hiệu gì vậy?”
Coffin vội vàng nói: “Thưa Long Vương phương Đông, tôi là Coffin của tổ chức sát thủ Tử Thần thuộc mạng lưới ám sát. Long Vương phương Đông là biệt hiệu tôn quý và oai nghiêm nhất mà giới sát thủ phương Tây và thế lực hắc ám đặt cho anh sau khi anh lãnh đạo tám chiến thần tàn sát mạng lưới ám sát! Đây cũng coi như ngang hàng với mười hai điện chủ của thánh điện phương Tây!”
“Long Vương phương Đông, mong anh tha thứ cho việc tôi không biết và bỏ qua cho tôi, tôi chỉ là nhất thời hồ đồ, u mê hai trăm nghìn tệ mới nhận nhiệm vụ lần này!”
Nói xong, Coffin không ngừng dập đầu, đến mức trên trán be bét máu!
Tiêu Chính Văn nhướng mày, coi như đã hiểu, cười nhạt nói: “Long Vương phương Đông, cũng thú vị đấy. Ban nãy tao đã nói rồi, cơ hội chỉ có một lần, ai phái mày tới đây?”
Nghe vậy, Coffin liền vội vàng trả lời: “Thưa Long Vương phương Đông, tôi chỉ nhận được nhiệm vụ từ mạng lưới ám sát, anh cũng biết rằng đối với những kẻ làm công việc ám sát giống như tôi thì không được phép biết thông tin của chủ thuê…”
Quả thật!
Trong giới sát thủ, nhiệm vụ nhận được đều dưới dạng nặc danh, không có cách nào biết được thông tin của người chủ bỏ tiền thuê mình.
Trừ phi chủ thuê đồng ý công khai tên của mình, bằng không dù có là tập đoàn sát thủ lớn như mạng lưới ám sát thì cũng không thể nào biết được thông tin của người đó.
Bởi vì, nhiệm vụ đăng lên mạng đều phải thông qua thế lực hắc ám lớn nhất của phương Tây, được hội đồng mã hoá rồi mới công bố.
Tiêu Chính Văn cau mày, đương nhiên anh biết về quy tắc của thế giới ngầm phương Tây.
Nhìn Coffin đang run lẩy bẩy quỳ dưới đất, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói: “Trở về nói với nhân viên quản lý của tổ chức Tử Thần sau lưng mày rằng tao chỉ cho bọn họ thời hạn ba ngày để tự giải tán! Mỗi một thành viên của tổ chức sát thủ Tử Thần đều phải tự chặt một cánh tay rồi công bố lên mạng lưới ám sát! Ngoài ra còn phải ghi thêm một câu: “Hoa Quốc, không thể xâm phạm” Rõ chưa?”
Coffin ngơ ngác, nhưng rất nhanh liền dập đầu nói: “…Vâng, cảm ơn Long Vương phương Đông tha cho tôi tội chết!”
“Cút đi!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng lên tiếng.
Coffin lập tức đứng dậy, lùi từng bước ra khỏi sân, đến khi lùi được một trăm mét và không còn cảm nhận được sát khí đáng sợ trên người Tiêu Chính Văn nữa thì hắn mới thở phào nhẹ nhõm, quay lưng bỏ chạy một mạch, ngồi máy bay chuyên dụng rời khỏi Tu Hà, rời khỏi Hoa Quốc ngay trong đêm đó!
Mà bên này, Tiêu Chính Văn nhìn bức tường đã đổ sụp, bất lực lắc đầu thở dài, nói: “Xem ra ngày mai lại có việc để làm rồi đây”.
Trở về phòng ngủ, phát hiện ra Khương Vy Nhan và Na Na không hề thức giấc vì động tĩnh bên ngoài, Tiêu Chính Văn thở phào một hơi, nhẹ nhàng lấy chất thơm đang đốt trên đầu giường ra khỏi phòng rồi vứt vào thùng rác.
Đây là Mê Điệp Hương, có thể khiến con người tạm thời hôn mê, không có hại nhiều đối với cơ thể, chỉ là ngày hôm sau khi tỉnh dậy sẽ hơi mệt mỏi, nghỉ ngơi vài ngày là sẽ ổn.
Dù sao, sau khi Tiêu Chính Văn đi theo ba vị thần y học y thì cũng được coi là thần y trong quân đội!
Mặc dù rất ít lần thể hiện y thuật, nhưng anh đã quá thông thạo những thứ này!
Đến tối, Ngô Khoan Nghiệp và Khương Mỹ Nghiên vẫn đang đợi tin trong phòng bao của quán bar.
Đột nhiên, Ngô Khoan Nghiệp nhận được điện thoại của anh Hào, đầu dây bên kia, rõ ràng anh Hào đang rất kích động gào ầm lên: “Thiếu gia Ngô, người anh bảo tôi xử lý rốt cuộc là ai vậy? Sát thủ nhận nhiệm vụ đã hoàn lại hai trăm nghìn tệ rồi! Còn nói sau này sẽ không nhận nhiệm vụ này nữa! Thậm chí ngay cả tổ chức sát thủ của hắn cũng không có ai dám nhận nhiệm vụ này?”
Nghe vậy, Ngô Khoan Nghiệp khẽ nhướng mày, lạnh lùng nói: “Anh Hào, anh không đùa đấy chứ? Đối phương chê tiền ít hay sao? Tôi có thể tăng thêm hai trăm nghìn tệ nữa!”
“Thiếu gia Ngô, đây không phải vấn đề tiền nong, là do không có ai dám nhận nhiệm vụ này của anh! Đối phương trả lời tôi rằng dù có là hai tỷ tệ thì cũng không ai dám nhận! Người mà anh muốn xử lý thật sự chỉ là một người bình thường thôi sao?”
Đầu dây bên kia, rõ ràng anh Hào cũng rất sốt ruột.
Ngô Khoan Nghiệp thẳng thắn trả lời: “Đúng vậy! Chỉ là hai người bình thường… Đợi đã, người đàn ông hình như là binh lính xuất ngũ. Anh Hào, tổ chức sát thủ gì đó của anh thật sự đáng tin cậy sao? Nhiệm vụ đơn giản như thế mà cũng không dám nhận?”
Anh Hào cũng không biết phải nói gì.
Một kẻ xuất ngũ, một người phụ nữ, loại nhiệm vụ này so với nhiệm vụ của cả mạng lưới ám sát mà nói thì đúng là quá đơn giản!
“Thế này đi, tôi đăng tin lại lần nữa, tăng tiền thưởng lên thử xem sao”, anh Hào nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!