Chương 351: Xinh đẹp như tiên
Ngày hôm sau, vừa sáng sớm, Khương Vy Nhan đã ra khỏi nhà, gọi xe đến phố áo cưới cao cấp nhất, đắt đỏ nhất Tu Hà.
Đây là phố áo cưới lớn nhất Tu Hà, toàn các thương hiệu nổi tiếng quốc tế.
Chiếc váy cưới rẻ nhất cũng có giá mấy chục nghìn tệ!
Phố áo cưới lớn nhất Tu Hà này ngày nào cũng nườm nượp khách ra vào.
Lúc này, Khương Mỹ Nghiên đang đứng chờ ở cổng phố áo cưới, hai tay khoanh trước ngực, sắc mặt lạnh lùng. Cô ta mặc chiếc váy siêu ngắn thời trang, phô bày vóc dáng yêu kiều ra.
Nhìn thấy Khương Vy Nhan vội vàng chạy tới, sắc mặt Khương Mỹ Nghiên lạnh tanh, tức giận mắng: “Sao tới muộn thế hả, muộn mất mười phút rồi! Cô có biết thời gian của tôi quý giá lắm không? Buổi chiều tôi còn phải đi chọn nhẫn với Khoan Nghiệp nhà tôi nữa!”
Khương Vy Nhan áy náy nói: “Em xin lỗi chị, đường bị tắc…”
Hừ!
Khương Mỹ Nghiên lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Vốn tôi cũng không muốn gọi cô đến đâu, nhưng dù gì cô cũng là em họ duy nhất của tôi, Khương Mỹ Nghiên tôi kết hôn là chuyện lớn như vậy, chọn váy cưới đương nhiên phải dẫn cô theo rồi, cũng để cho cô thấy khoảng cách giữa chúng ta lớn đến mức nào”.
Lời cô ta nói khiến Khương Vy Nhan cảm thấy rất tủi thân.
Cô chỉ có thể yên lặng cúi đầu, đứng ở ven đường nghe dạy dỗ.
Cảnh tượng này chẳng khác gì nữ tổng giám đốc kiêu ngạo đang trách móc trợ lý của mình.
“Mới nói hai câu đã bắt đầu tủi thân rồi!”, Khương Mỹ Nghiên mắng một câu rồi quay người đi.
Khương Vy Nhan vội vàng đi theo sau.
Hai người nhanh chóng đến một cửa hàng áo cưới to nhất phố, vừa vào cửa đã cảm nhận được sự cao quý, xa xỉ, thanh lịch và tráng lệ bên trong.
Đến đèn treo cũng là đèn treo thủy tinh thiên nga có giá mấy trăm nghìn tệ.
Khương Mỹ Nghiên dẫn theo Khương Vy Nhan bước vào, liền có hai cô gái mặc đồng phục màu đen bước tới đón tiếp, vóc dáng cao gầy, nở nụ cười hòa nhã, khẽ cúi người nói đầy cung kính: “Hai cô đến chọn váy cưới ạ?”
Khương Mỹ Nghiên cao ngạo gật đầu đáp: “Đúng rồi, lấy chiếc váy cưới đắt nhất, mẫu mới nhất của cửa hàng các cô ra đây cho tôi xem nào”.
“Vâng thưa cô, mời cô qua đây ạ”, hai cô nhân viên làm động tác mời.
Khương Mỹ Nghiên đi theo, còn Khương Vy Nhan thì bị những chiếc váy cưới đủ kiểu dáng bày trong cửa hàng làm cho chấn động.
Thực sự là đẹp quá!
Màu trắng tinh khôi, có cái lộ lưng, có cái hở ngực, có cái đính hoa…
Bộ nào cũng là chiếc váy cưới trong mơ của các cô gái.
Nếu mặc chúng lên người thì chắc là đẹp lắm đây…
Nhưng Khương Vy Nhan chỉ dám ngắm thôi, bởi vì cô tùy ý nhìn một bộ váy đã có giá một trăm tám mươi nghìn tệ…
Thật là… đắt quá đi.
“Khương Vy Nhan! Còn ngơ ra đó làm gì hả? Tôi bảo cô đến chọn váy cưới với tôi chứ không bảo cô chọn của cô!”
Khương Mỹ Nghiên thấy Khương Vy Nhan ngẩn người liền cao giọng quở trách.
Khương Vy Nhan vội vàng chạy tới, nói lời xin lỗi, sau đó lặng lẽ đứng phía sau Khương Mỹ Nghiên.
Khương Mỹ Nghiên lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu nhìn ba bộ váy cưới trước mặt.
Lúc này, cô nhân viên bán hàng cũng giải thích: “Cô Khương, mấy bộ váy cưới này đều là những kiểu mới nhất trong cửa hàng chúng tôi, đều do đích thân đại sư Nhất Phàm tự tay chế tác”.
“Đại sư Nhất Phàm? Ý cô là đại sư Nhất Phàm một trong sáu người tài trong giới thiết kế váy cưới của Hoa Quốc sao?”
Khương Mỹ Nghiên nghe thấy cái tên này thì hơi thở lập tức trở nên dồn dập, sắc mặt ửng hồng, tỏ vẻ vô cùng hưng phấn.
“Vâng thưa cô Khương, cả ba bộ này”, cô nhân viên mỉm cười nói.
Chỉ có mỗi Khương Vy Nhan là không biết, đại sư Nhất Phàm này giỏi lắm sao?
Nhưng nhìn dáng vẻ Khương Mỹ Nghiên thì hình như chị ta rất sùng bái đại sư Nhất Phàm này…
“Tôi muốn thử bộ này!”, Khương Mỹ Nghiên chỉ vào bộ váy cưới đính kim cương ở ngực.
“Được, cô Khương, mời cô qua đây”, cô nhân viên dẫn Khương Mỹ Nghiên vào phòng thử đồ.
Khương Mỹ Nghiên tiện tay ném chiếc túi xách trong tay cho Khương Vy Nhan, gấp gáp xông vào phòng thử.
Một mình Khương Vy Nhan đứng trong cửa hàng áo cưới có vẻ hơi lạc lõng, liền tùy ý nhìn ngắm.
Đúng lúc này, một cô nhân viên khác tươi cười bước tới, nói: “Chào cô, cô muốn xem váy cưới ạ?”
Khương Vy Nhan rất muốn lắc đầu, nhưng váy cưới ở đây thực sự quá đẹp, là phụ nữ, cô đúng là thấy động lòng thật.
Chắc là xem thôi không sao đâu.
Thấy vẻ do dự của Khương Vy Nhan, cô nhân viên kia liền cười nói: “Thưa cô, chúng tôi không thu phí xem váy cưới đâu, mỗi cô gái đều nên một lần khoác lên mình chiếc váy cưới ở cửa hàng Dimon! Bởi vì, chỉ có váy cưới ở cửa hàng Dimon mới hiểu lòng phụ nữ nhất! Hơn nữa, váy cưới ở cửa hàng Dimon chỗ chúng tôi có chất lượng tốt nhất, thiết kế độc đáo nhất trên cả nước, đảm bảo trong hôn lễ cả đời của mình, mỗi cô gái sẽ được mặc chiếc váy cưới có một không hai trên toàn cầu, gả cho hoàng tử bạch mã có một không hai mà cô ấy yêu thương nhất”.
Hiển nhiên Khương Vy Nhan đã bị thuyết phục, ánh mắt cô sáng rực, nhỏ giọng nói: “Vậy để tôi xem xem”.
Cô nhân viên mỉm cười, sau đó hỏi: “Cô có bạn trai chưa?”
Khương Vy Nhan ngại ngùng nói: “Tôi đã kết hôn rồi”.
Kết hôn rồi?
Khuôn mặt cô nhân viên không khỏi tỏ ra hơi thất vọng.
Đã kết hôn rồi tức là sẽ không mua váy cưới nữa.
Nhưng, những cô nhân viên này đều đã được huấn luyện bài bản, vậy nên khuôn mặt vẫn giữ vẻ tươi cười, nói: “Không sao, cô cứ xem đi, cho dù cô đã từng kết hôn, thì chờ đến lúc cô làm đám cưới bạc, đám cưới vàng, cô vẫn có thể mặc váy cưới ở cửa hàng Dimon của chúng tôi”.
Đám cưới bạc, đám cưới vàng?
Khương Vy Nhan hơi sững sờ, cô cũng muốn có đám cưới bạc, đám cưới vàng hạnh phúc ngập tràn như vậy.
Nhưng những điều này vẫn chưa biết trước được.
“Thực ra, chồng tôi bảo ngày hai mươi tám tháng này sẽ tổ chức hôn lễ bù cho tôi”, Khương Vy Nhan yếu ớt nói.
Cô nhân viên kia nghe thấy thế, lập tức cười tươi như hoa, nói: “Thế thì tốt quá, chứng tỏ anh ấy rất yêu cô. Cô xem bên này đi, đây đều là những mẫu váy cưới khá mới của cửa hàng chúng tôi, giá cũng không đắt bằng ba bộ vừa rồi. Nếu cô thích bộ nào thì cô cũng có thể mặc thử”.
Khương Vy Nhan gật đầu, nhìn mấy cái, phát hiện bộ nào cũng rất đắt, toàn hơn trăm nghìn cho đến mấy trăm nghìn tệ…
Những bộ váy cưới này đắt cũng có nguyên nhân cả, bởi vì bộ nào cũng được đính ngọc trai và kim cương…
“Tôi muốn thử bộ này, được không?”
Khương Vy Nhan nhìn trúng một bộ váy cưới hơi bảo thủ, nhưng nhìn rất thanh lịch, cao quý.
Cô nhân viên lập tức mỉm cười đáp: “Cô có mắt nhìn lắm, đây là bộ váy cưới vừa được đưa tới cửa hàng chúng tôi, tuy chỉ là nhà thiết kế nhỏ thiết kế, nhưng quan niệm thiết kế của anh ấy rất độc đáo, kết hợp những văn hóa năm nghìn năm của Hoa Quốc chúng ta, phía sau lưng có hoa văn mây và phượng hoàng, hai vai cũng mang thiết kế kiểu quý tộc hoàng gia cổ điển”.
Cô nhân viên nói một tràng, cẩn thận lấy bộ váy cưới xuống, sau đó dẫn Khương Vy Nhan tới phòng thử đồ bên cạnh.
Khoảng mười mấy phút sau, Khương Mỹ Nghiên bước ra khỏi phòng thử đồ trước, trên người mặc bộ váy cưới màu trắng lóa mắt, rất cao quý nhã nhặn.
Cô ta gấp gáp soi mình trong gương, vẻ mặt tươi cười.
Cô ta thích bộ váy cưới này quá, lập tức kêu lên: “Khương Vy Nhan, cô lại đây xem bộ này thế nào? Có phải được thiết kế riêng cho tôi không?”