Nhưng cũng vào lúc này, một thanh niên có khuôn mặt như hoa bước đến ngay dưới chiến trường, không ai biết anh ta làm cách nào phá được kết giới to lớn kia!
Lại càng không ai biết được, anh ta đến từ đâu, tên họ là gì?
Người thanh niên chỉ lẳng lặng ngẩng đầu nhìn Pháp Thiên và Đồ Thiên đang đánh nhau kịch liệt với Tiêu Chính Văn trên không trung!
Vào lúc này, một luồng sáng lóe lên trong tay anh ta, rõ ràng anh ta đang định ra tay với Pháp Thiên và Đồ Thiên!
Ngay khi người thanh niên vừa định ra tay, Tiêu Chính Văn bỗng lui ra xa vài chục bước, hờ hững nhìn về phía Pháp Thiên và Đồ Thiên nói: “Phần khởi động chính thức kết thúc rồi!”
Cái gì?
Khởi động ư?
Pháp Thiên nghe vậy, không khỏi tức giận, ông ta vung kiếm lên chém về phía Tiêu Chính Văn!
Nhưng lần này Tiêu Chính Văn giơ tay trái lên một cách điềm tĩnh, một luồng khí tức màu tím phóng ra từ những kẽ ngón tay của anh!
“Đinh!”
Tiêu Chính Văn chỉ dùng hai ngón tay đã có thể nắm lấy thanh kiếm dài màu đỏ của Pháp Thiên!
Khí tức đáng sợ đó đã hoàn toàn biến mất trong khoảnh khắc!
Dù Pháp Thiên có dùng sức thế nào đi nữa, cũng không thể giật được chuôi kiếm đỏ rực!
“Điều này… Điều này sao có thể?”
Pháp Thiên lập tức cảm thấy không ổn, quay đầu nói với Đồ Thiên: “Không ổn! Tiêu Chính Văn có điều khác thường!”
Thật ra, Tiêu Chính Văn và bọn họ đã vừa đánh vừa lùi, vô thức đã tới chân núi Côn Luân!
Đồ Thiên vừa quay đầu nhìn, đã thấy Lôi Hải Côn Luân vô biên.
Lôi Hải Côn Luân lúc này đã có sự thay đổi một trời một vực so với khi Tiêu Chính Văn bước vào đây!
Đừng nói là cảnh giới Nhân Vương, cho dù là cảnh giới Nhân Hoàng đi vào trong, cũng sẽ lập tức bị đánh tan thành mây khói!
Uy lực vô tận đó, như thể muốn nói với tất cả mọi người về vinh quang một thời của Đế Tuấn!
“Cậu ta muốn dụ chúng ta vào Lôi Hải!”
Đồ Thiên nghiến răng nói.
“Hừ, nằm mơ đi! Ông và tôi, hai chúng ta cùng ra tay giết chết Tiêu Chính Văn ở đây đi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!