Giống như tất cả mọi thứ huyền ảo trên thế gian này đều bị Tiêu Chính Văn nắm giữ trong lòng bàn tay, ngay cả ý chí của đất trời cũng đang không ngừng dao động theo chuyển động của bàn tay Tiêu Chính Văn!
“Thịch!”
Tư Mã Minh Húc cảm nhận được một nỗi khiếp sợ không tên.
Ngay sau đó thì nhìn thấy tia lôi đình đó hoá thành tia sét màu tím lao thẳng về phía mình!
Cùng lúc này, một con rồng lớn màu tím bay ra từ phía sau lưng Tiêu Chính Văn, mở to cái miệng lớn mà lao về phía Tư Mã Minh Húc!
“Chuyện này không thể nào!”
Khổng Thiên Tường đứng bên dưới đột nhiên phát ra một tiếng kinh hô!
Hắn thật sự không thể hiểu nổi tại sao khí tức của Tiêu Chính Văn lại có thể dung hợp một cách hoàn mũ với trời đất một phương chỉ trong nháy mắt như thế!
Vào khoảnh khắc hắn chuẩn bị ra tay tương trợ Tư Mã Minh Húc, Tiêu Chính Văn đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Khổng Thiên Tường!
Ánh mắt đó như mang theo thiên uy, doạ cho Khổng Thiên Tường vội vàng lùi ra phía sau, thế nhưng dường như vẫn chậm hơn một bước!
Chỉ là một ánh mắt thôi nhưng cũng khiến cho đầu Khổng Thiên Tường đau tới muốn nổ tung, như thể bị giáng cho một đòn rất mạnh vậy!
Ngay sau đó, một tiếng vang không tên cực lớn đột nhiên bùng nổ bên trong đầu hắn!
“Khụ!”
Khổng Thiên Tường phun ra một ngụm máu tươi, mãi đến lúc này, hắn mới nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ không dám tin.
Khổng Thiên Tường thậm chí bất chấp cả việc bản thân mình đang bị thương nặng, hắn quay đầu bỏ chạy hơn chục dặm, thậm chí còn không có dũng khí liếc nhìn Tiêu Chính Văn!
Chỉ là một ánh mắt thôi, lại có thể khiến hắn bị thương nặng, điều này cũng đủ để nói rõ vấn đề rồi!
Thông thường, sau khi đạt đến cảnh giới Nhân Vương, nếu cảnh giới không chênh lệch quá nhiều, vốn không thể ngay cả một cái liếc mắt của đối phương cũng không thể chịu được!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!