Trước đó, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng chỉ như con kiến trong mắt ông ta.
Nhưng bây giờ, hình bóng ấy thật đáng sợ!
Dường như chỉ cần Tiêu Chính Văn vung tay lên đã có thể hủy diệt trời đất, cảm giác sợ hãi tột độ này khiến Điều Thương Hải gần như phát điên.
“Không! Không thể nào!”
Đôi mắt của Điền Thương Hải nhìn Tiêu Chính Văn với sự kinh hãi không gì sánh được, ý chí chiến đấu cũng tiêu tan.
Dù có chấp nhận hiện thực trước mắt hay không thì cũng phải chiến đấu một trận sinh tử với Tiêu Chính Văn.
Mùi máu tanh vô tận bỗng chốc tỏa ra, thậm chí còn bao trùm cả thành phố Sơn Thành.
Lớp áo giáp trên người Tiêu Chính Văn ánh lên từng vệt máu, vô cùng kỳ lạ.
“Đến lượt ông rồi!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói, không hề có một chút cảm xúc nào.
Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn đã tung nắm đấm, đồng thời, Điền Thương Hải cũng vội vã đấm đáp trả.
Lúc này, ông ta đã không còn đường lui rồi.
Sao Tiêu Chính Văn có thể để ông ta trốn thoát được!
“Bùm!”
Hai nắm đấm va chạm, Điền Thương Hải bị hất bay ngược ra sau.
Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng không nương tay nữa, phóng người bay theo Điền Thương Hải ra ngoài rồi lại tung cú đấm.
Mỗi cú đấm của Tiêu Chính Văn đều vô cùng hiểm ác, khí thế ngất trời.
Chỉ với một cú đấm, áo giáp của Điền Thương Hải đã bị xé toạc, máu từ vết thương chảy xuống.
“Bụp bụp bụp!”
Tiêu Chính Văn đấm Điền Thương Hải hết cú này đến cú khác, cơ thể anh tiến lên không ngừng.
Chưa đầy một khắc, Điền Thương Hải đã bị đánh tan nát.
“Rầm!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!