Đêm ngày hôm đó, trên bầu trời ánh sao sáng lấp lánh, một toà Thiên Cung cực lớn xuất hiện giữa khoảng không!
Dưới sự chiếu rọi của tầng mây máu, toà Thiên Cung cao lớn đó càng trở nên vô cùng kỳ dị!
Vào lúc tất cả mọi người đều phát ra những tiếng kinh hô và lo lắng về hiện tượng thiên nhiên kỳ dị này, một luồng sáng sao xé toang màn mây máu và chiếu thẳng xuống dưới!
Một người đàn ông trung niên mặc áo choàng dài màu xám, chân đạp trên một màn ánh sáng rực rỡ chậm rãi tiến tới.
“Thiên Cung Bắc Cực, Thiên Minh Tử xin được đại diện cho Hoa Quốc đối thoại với huyết tộc!”
Âm thanh vô cùng uy nghiêm này giống như tiếng sấm rền vang vọng khắp mọi ngóc ngách ở Hoa Quốc.
“Thiên Cung Bắc Cực?”
Mấy người Khổng Thiên Thu nghe thấy bốn chữ này thì trên mặt lập tức lộ ra vẻ kích động.
“Tốt quá! Cuối cùng cũng có cao nhân ra tay rồi!”
Lúc này, ông Tần càng vui tới độ cười không khép miệng lại được!
“Võ tông Hoa Quốc cung kính đón tiếp tiền bối Thiên Minh Tử trở về thế tục!”
Không ít tông môn võ tông đồng loạt lên tiếng, ngay lập tức chấn động cả trời cao!
Mấy người Lạc Trường Sinh thì phủ phục trên đất, liên tục vái lạy về phía Thiên Minh Tử.
Chỉ có một mình Sở Hồng Thiên lạnh lùng nhìn về phía Thiên Minh Tử.
Người khác có vái lạy thế nào cũng chẳng có liên quan tới ông ta, ít nhất trước khi tình thế được thể hiện rõ ràng thì ông ta tuyệt đối sẽ không lựa chọn đứng về bên nào cả!
Thiên Minh Tử là đệ tử chính thống của Thiên Cung Bắc Cực, bàn về địa vị thì còn cao hơn rất rất nhiều so với mấy chưởng giáo và chấp sự vừa trở về của năm đại danh sơn.
Bàn về thực lực, Thiên Minh Tử cũng là một cao thủ Nhân Vương cấp năm, có thể coi là vô địch thiên hạ trong thời điểm hiện tại!
Thậm chí ngay cả mấy thế tử như Lý Chính Đạo, Chu Thuỵ Chân cũng phải tỏ ra cung kính mấy phần!
Vào hơn một trăm năm trước, ông ta đã huyết chiến bảy ngày bảy đêm với ba thế gia lớn ở phương tây, dùng thực lực mạnh mẽ ép lui thế tiến công của ba thế gia lớn ở phương Tây với thế lực vùng ngoài lãnh thổ của Hoa Quốc!