Chương 294: Nhân vật lớn nào đến họp phụ huynh vậy
Những đoạn trò chuyện như vậy cứ vang lên không ngừng, mọi người đều đang trông ngóng, dù gì, có thể đứng tại nơi này đều là những kẻ có địa vị xã hội nhất định tại Tu Hà.
Mà vào lúc này, chủ nhiệm Vương của phòng giáo vụ dẫn theo một số giáo viên như Lý Trạch Khải và Tô Uyển, đứng tại cổng trường điểm danh, lớn tiếng gọi: “Tiêu Na Na và phụ huynh có ở đây không?”
Không có ai trả lời.
Chủ nhiệm Vương cau mày, tiếp tục gào lên: “Bạn nhỏ Tiêu Na Na và phụ huynh của cô bé đã có mặt chưa?”
Vẫn không có ai trả lời.
Trong đám người, một bé trai chừng bốn năm tuổi, chính là cậu bé đã mỉa mai Na Na vào ngày hôm qua, cười nói: “Thầy ơi, đừng gọi nữa, chắc là con bé nói dối đó không dám đến rồi!”
“Ha ha ha! Nói dối nên không dám đến rồi!”
“Còn nói bố mình là siêu anh hùng, là đồ gấu chó thì có!”
Trong nháy mắt, rất nhiều bạn nhỏ cùng đồng loạt cười ầm lên.
Phụ huynh cũng hiểu được tình hình từ miệng con cái mình.
“Ôi chao, bây giờ mà vẫn có phụ huynh như thế à, còn dạy trẻ con nói dối nữa cơ đấy”.
“Không phải chỉ là một thằng vệ sĩ hay sao, vừa mua trung tâm mua sắm lại vừa quen tỷ phú Lý, đúng là trò cười mà!”
“Hôm qua tôi đã gặp phụ huynh của con bé Tiêu Na Na này, đi chiếc xe điện, cả người từ trên xuống dưới cộng lại không quá năm trăm tệ, không hiểu gia đình như thế mà sao lại cho con đi học ở đây”.
Bố của cậu bé kia diện bộ vest hàng hiệu, đeo đồng hồ giá cả triệu, thắt lưng treo chìa khoá xe Bentley, mang theo chiếc ví bằng da cá sấu thật, gương mặt toàn một vẻ mỉa mai.
“Thật vậy sao? Lái xe điện hả? Nghèo đến thế cơ à?”
“Không phải chứ! Con của nhà nghèo như thế sao có thể theo học ở trường hoàng gia Tân Nhã chứ? Đây không phải bắt con của chúng ta kết bạn học với con của một tên nghèo kiết xác hay sao? Tôi không đồng ý đâu!”
“Đúng đúng đúng! Nhà chúng tôi cũng không đồng ý! Sau này con gái tôi phải ra nước ngoài, sao có thể học chung với đứa nhỏ thích nói dối như thế, dạy hư con gái tôi thì phải làm sao?”
Trong nháy mắt, đám phụ huynh có máu mặt lập tức cãi ầm lên.
“Chủ nhiệm Vương, chuyện này ông phải xử lý đấy, con nhà chúng tôi không thể cùng học với đứa nhỏ con nhà nghèo như vậy”.
“Không sai không sai, gia đình như vậy sao có thể đi học ở đây chứ, buộc phải cho nghỉ học!”
“Đúng! Chúng tôi cũng ủng hộ cho nó nghỉ học! Không bắt nó nghỉ học thì con chúng tôi không đi học ở đây nữa!”
Chủ nhiệm Vương luống cuống đến mức hai bên trán ướt đẫm mồ hôi, vội vàng vỗ về tâm trạng của đám phụ huynh: “À …nếu mọi người đều muốn như vậy thì tôi cũng không thể làm trái, ngày mai tôi sẽ cho Tiêu Na Na này nghỉ học”.
Dù sao, vì một học sinh của gia đình bình thường mà đắc tội với nhiều nhân vật quyền quý của Tu Hà như vậy thì không đáng!
Cũng không thể nào!
Tô Uyển đứng bên cạnh, lên tiếng: “Chủ nhiệm Vương, như vậy không hay lắm đâu!”
Chủ nhiệm Vương lạnh lùng trừng mắt nhìn Tô Uyển, quát mắng: “Cô Tô, có cái gì không hay đâu chứ? Cô muốn vì một học sinh của gia đình bình thường mà đắc tội với nhiều gia đình quyền quý như vậy hay sao? Được rồi, chuyện này tôi đã quyết định rồi! Không cần phải nhắc lại nữa đâu!”
“Thầy Lý, cậu lập tức dán thông báo, dán ở ngay cổng lớn cho tôi!”, chủ nhiệm Vương nói với Lý Trạch Khải.
Lý Trạch Khải đáp lời, vội vàng chạy vào phòng giáo vụ, in ra một bản thông báo màu đỏ, dán thẳng lên cổng lớn của trường, vô cùng bắt mắt!
“Tiêu Na Na đã bị trường học quý tộc hoàng gia Tân Nhã đuổi học!”
Tô Uyển run rẩy, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn im lặng.
Sau khi nhìn thấy thông báo, đám phụ huynh kia rất hài lòng gật đầu.
“Nếu như Tiêu Na Na đã không đến, vậy thì chúng ta cũng không cần phải đợi nữa, bây giờ, mời mọi người vào phòng họp”.
Chủ nhiệm Vương hô lên.
Nhưng mà!
Đột nhiên!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!