Chính vì những lời này của Ngụy Quốc Đào mà nhà họ Ngụy đã nhiều lần giúp Long Hình và Long Nguyệt thoát khỏi nguy hiểm trong thánh vực!
Thực ra nhà họ Ngụy và Thiên Hành đều có ý đồ riêng.
Một số thế lực lớn đang tranh giành vận khí của Âu Lục, từ hơn một trăm năm trước, Thiên Hành bị đuổi ra khỏi vùng ngoài lãnh thổ không có nơi nào để đi nên đã tới thánh vực!
Mà nhánh này của nhà họ Ngụy cũng là được chủ hệ phái tới theo dõi động tĩnh trong thánh vực!
Hai gia đình lập tức trở nên thân thiết với nhau, từ đó, Ngụy Quốc Đào và Thiên Hành trở thành mối quan hệ thầy trò.
Không giống như các thế lực lớn khác, Thiên Hành không có thế lực của riêng mình, càng không có thế lực nào có thể khiến ông ta trung thành.
Vì vậy, trong thánh vực, Thiên Hành bề ngoài thì lang thang giữa các thế lực lớn, nhưng trên thực tế cũng đang bí mật bồi dưỡng lực lượng của mình!
Bề ngoài, nhà họ Ngụy đóng vai trò là người hòa giải cho các bên, họ bí mật lôi kéo nhân tài để chuẩn bị cho việc Thiên Hành kiểm soát thánh vực!
“Đúng vậy, Long Vương của chúng tôi là Tiêu Chính Văn, vua Bắc Lương của Hoa Quốc!”
Long Nguyệt nói với vẻ mặt tự hào.
Đúng lúc này, Tiêu Chính Văn cũng bước tới sau lưng Long Nguyệt và Long Hình.
“Long Vương!”
“Long Vương!”
Nhìn thấy Tiêu Chính Văn đến, Long Nguyệt và Long Hình đồng loạt đứng dậy, hành lễ với Tiêu Chính Văn.
“Ừ!”
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó kéo ghế ngồi xuống, ra hiệu cho Long Nguyệt và Lòng Hình cũng ngồi xuống.
Sau khi ngồi vào chỗ ngồi, Long Nguyệt chỉ vào Ngụy Ngưng Nhi nói: “Long Vương, trước đây Long Hình và tôi có thể an toàn rời khỏi thánh vực là nhờ có sự giúp đỡ của Ngưng Nhi!”
Tiêu Chính Văn theo ngón tay Long Nguyệt liếc nhìn Ngụy Ngưng Nhi, chắp tay nói: “Cảm ơn cô Ngưng Nhi đã ra tay giúp đỡ!”
“Anh Tiêu khách khí rồi, tất cả mọi người đều đến từ Hoa Quốc, chỉ là một chút công lao thôi!”
Trong khi nói, Ngụy Ngưng Nhi liếc mắt nhìn Tiêu Chính Văn.
Cô ta đã cố gắng bằng mọi cách để lôi kéo Long Nguyệt và Long Hình, nhưng vô ích!