Còn chưa kịp để đám người Hargret ra tay thêm lần nữa, luồng sáng vàng đó đã lóe lên, rất nhiều tia sáng sắc bén kia đã bắn ngược trở lại, mục tiêu chính là sáu người bọn họ!
“Phụt! Phụt! Phụt!”
Trước khi kịp phản ứng lại, bọn họ đã bị tuyệt kỹ của chính mình đánh trúng, lần lượt phun ra từng ngụm máu, máu tươi bay tung tóe!
Sáu cường giả Bán Bộ Nhân Vương đồng loạt từ trên tường thành và trên không trung ngã xuống, thậm chí hai người trong số họ còn bị thương nặng, nửa người đã bị dập nát!
Hargret còn bị gãy một cánh tay, đau đến mức khiến mặt ông ta tái nhợt, gân xanh trên trán đều nổi lên, ông ta rên rỉ một tiếng, suýt chút nữa là đã kêu lên thảm thiết.
“Cậu… cậu rốt cuộc là ai?”
Hargret nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Thực lực mà Tiêu Chính Văn thể hiện thực sự quá mức kinh khủng!
Không những đánh sáu người họ bị thương nặng cùng một lúc, mà điều quan trọng nhất là đánh bật trở về tuyệt kỹ của chính họ.
Trước đây bọn họ còn cho rằng, Tiêu Chính Văn muốn dùng sức của chính mình để đánh bại sáu người họ.
Nhưng, cho đến bây giờ bọn họ mới hiểu ra rằng từ đầu đến cuối đối phương chẳng xem bọn họ ra gì!
Nói cách khác, sáu người bọn họ hoàn toàn không có tư cách giao đấu với đối phương!
Một tay Tiêu Chính Văn hơi ấn xuống, một sức mạnh khổng lồ vô hình đã ngay lập tức giam cầm sáu người bọn họ!
Lúc này, sáu người bọn họ đã lập tức hoán đổi vai trò với Long Hình, ngược lại họ bị một mình Tiêu Chính Văn trấn giữ!
Sau đó chỉ thấy Tiêu Chính Văn vung tay lên, một cơn gió ập đến ném sáu người bọn họ về phía giữa quảng trường!
“Bụp, bụp!”
Sáu cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương ngã xuống trên cát đá ở quảng trường một cách vô cùng nhếch nhác!
Một giây sau, Tiêu Chính Văn bước ra và đi thẳng đến bên cạnh Long Nguyệt và Long Hình hai người họ.
“Có bị thương không?”
Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Long Hình.
“Thưa Long Vương, vừa nãy chỉ là bị nội thương một chút, nghỉ ngơi vài ngày sẽ có thể lành hẳn!”
Long Hình rất cung kính nói.
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, lấy một viên thuốc từ trong lồng ngực ra, đưa cho Long Hình nói: “Uống nó đi!”
Sau đó, anh thong thả đi về phía Hargret.
Lúc này, Hargret cảm thấy trên lưng mình giống như đang cõng một ngọn núi lớn, đôi chân ông ta không ngừng run rẩy, ông ta cắn chặt hàm răng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!