Khưu Cử Cơ năm đó ra sao?
Không phải đã chết trong hộ quốc đại trận à?
Lẽ nào Tiêu Chính Văn hắn…
“Năm tháng vô tình, sinh tử nối tiếp nhau, đạo lý đơn giản như thế mà cũng không hiểu hay sao? Xem ra mấy người mới chỉ học đến lớp da bên ngoài của thuật âm dương mà thôi, căn bản không hiểu rõ về chân lý của nó!”
Trên mặt Tiêu Chính Văn lộ ra một nụ cười bình thản.
Phải nói rằng thuật âm dương này quả thực vô cùng đáng sợ, thế nhưng bọn họ lại không biết trong người Tiêu Chính Văn có trái tim rồng Bạch Long!
Sinh tử nối tiếp chính là một loại năng lực của trái tim rồng Bạch Long!
Vả lại, Tiêu Chính Văn sở hữu cuốn sách Thiên Sơn Thư Lục, những thứ như hộ quốc đại trận của Vy Hào thì Tiêu Chính Văn đã hiểu quá rõ từ lâu.
Dù hai người Ohara và Cansha có làm gì thì cũng đều ở trong tính toán của Tiêu Chính Văn!
“Dùng thuật âm dương vốn bắt nguồn từ Hoa Quốc chúng tôi để giết người Hoa Quốc, mấy người đúng thật là nực cười!”
Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, một bước nhảy ra, chém một nhát kiếm về phía Ohara!
Nhát kiếm này của Tiêu Chính Văn cuốn theo cơn gió mạnh mẽ, cắt hư không, chém về phía Ohara.
Ohara cũng đã chuẩn bị tâm lý cho việc này. Khi Tiêu Chính Văn hồi phục lại như lúc đầu, hắn đã sẵn sàng bỏ trốn.
Bây giờ, ngay cả hộ quốc đại trận cũng vô dụng với Tiêu Chính Văn, vậy thì làm sao hắn và Cansha có thể ngăn được Tiêu Chính Văn?
Dù sao hắn cũng là một lão quái vật đã sống mấy trăm năm, trong mắt hắn, đại nghĩa hay hộ quốc gì đó đều vô giá trị so với mạng sống.
Hắn sẽ không làm chuyện biết rõ là chết mà vẫn ngu dốt chiến đấu đến cùng.
Trong hư không, hàng trăm ảo ảnh của Ohara đồng loạt xuất hiện, ngay cả cơ thể thật của hắn cũng trở nên hư ảo.
Rõ ràng, Ohara muốn nhân cơ hội này tách ra khỏi chiến đoàn.
Chưa nói đến người bình thường mà ngay cả Cansha cũng không thể phân biệt được đâu là cơ thể thật của hắn.
Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn đã từng nhìn thấy những thủ đoạn này từ khi cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về.
“Chút tài vặt này mà dám thể hiện trước mặt bản soái sao?”
Tiêu Chính Văn chế nhạo.
Đạo kiếm quang kia đột nhiên tỏa ra uy lực hủy trời diệt đất.
Trong nháy mắt, một vầng hào quang, giống như sóng nước, dao động trong hư không, lập tức quét qua vô số ảo ảnh.
“Phụt!”
Một tiếng kêu đau đớn vang lên, cánh tay của Ohara bị kiếm quang chặt đứt.
Máu tươi phun ra ngay lập tức, gần như biến nửa bầu trời thành màu đỏ.
Ohara kinh ngạc nhìn cánh tay bị đứt lìa của mình. Cho dù ông cụ Mạc gặp phải thân pháp ảo ảnh của hắn cũng chỉ có thể thả hắn chạy thoát chứ đừng nói đến Tiêu Chính Văn mới ngoài hai mươi tuổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!