Không chỉ thế mà sấm chớp dày đặc như mưa lúc nãy cũng dần tan đi, như thể gặp phải khắc tinh nào đó.
Cái gì?
Lữ Thanh Phong không khỏi tái mặt vì kinh ngạc, hơn nữa người xem trận đấu cũng đều ớn lạnh.
Đây…
Đây là Nhân Vương thiên kiếp à?
Hả?
Sở Hồng Thiên vừa dấy lên suy nghĩ này, rồi sau đó lắc đầu thầm nói không đúng.
Sấm chớp của Nhân Vương thiên kiếp là màu tím, còn sấm sét này lại màu bạc.
Lẽ nào là một loại sức mạnh không bị trời đất chấp nhận xuất hiện, mới dẫn đến việc trời đất tức giận?
“Đúng thế, là cảm giác này”.
Tiêu Chính Văn từ từ mở mắt ra, lúc này mọi thứ diễn ra trước mắt anh đều có sự thay đổi rất lớn.
Anh dường như có thể nhìn thấy từng phân tử và nguyên tử trong không khí.
Hơn nữa từng luồng khí tức màu trắng hình thành nên một vòng xoáy cuồn cuộn trong người Tiêu Chính Văn.
Đây là chân khí từng được ghi chép trong Thiên Sơn Thư Lục.
Mặc dù không ít đệ tử võ tông vẫn luôn nghĩ nội công mình luyện là đang luyện chân khí.
Chỉ là họ không biết chân khí thật sự luôn tiềm ẩn trong đất trời.
Nhưng thứ họ tu luyện chỉ là không khí xung quanh mà thôi.
Trong Thiên Sơn Thư Lục lại có ghi chép rất rõ ràng về chân khí.
Trong mà không đục là thật!
Nổi mà không chìm là thật!
Nuôi dưỡng vạn vật đều là thật!
Ba điều này không thể thiếu một, chỉ có giác ngộ chân lý vạn vật mới có thể hiểu được chân khí.
Sau khi Tiêu Chính Văn mở mắt ra, khí tức xung quanh anh cũng theo đó thay đổi.
Một luồng khí tức không yếu hơn Lữ Thanh Phong phát ra từ trong cơ thể Tiêu Chính Văn.
Lúc này khí thế của Tiêu Chính Văn giống như cầu vồng, thậm chí quanh anh hình thành một bức tường chân khí vây chặt Tiêu Chính Văn trong đó.
“Sao… sao cậu có thể đột phá cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương?”
Lữ Thanh Phong cực kỳ ngạc nhiên nhìn Tiêu Chính Văn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!