Chỉ cần đối phương chấp nhận thì có thể lấy được mọi thứ trong thế gian.
Nửa tiếng sau, chiếc xe của nhà họ Quý dừng lại trước cửa hàng tiệm đồ ngọc Vy Nhan.
Đẩy cửa xe ra, lúc nhìn thấy tiệm đồ ngọc, Quý Thiên Hà không khỏi nhíu mày.
Không chỉ bên trong rất nhỏ mà ngay cả thiết bị trang trí bên trong cũng đều là những đồ vật giá rẻ.
Mặc dù mọi thứ trước mắt không thể chứng minh được điều gì nhưng cũng phản ánh được khả năng trong thế tục của đối phương.
Thấy Quý Thiên Hà nhíu chặt mày, người làm nhà họ Quý bên cạnh chế giễu nói: “Quản gia Quý, xem ra tên này sống cũng chẳng ra sao cả nhỉ”.
“Hừ”
Quý Thiên Hà hừ một tiếng, trừng mắt nhìn người kia, sau đó sải bước đi vào tiệm ngọc.
Quý Thiên Hà sải bước tiến vào trong tiệm ngọc.
Đưa mắt nhìn ra thì chỉ thấy mấy nhân viên đang thu dọn quầy hàng lộn xộn.
Trần Hân và Chu Lâm Lâm bên cạnh thì đang tổng hợp các khoản mục.
“Chào ông, ông muốn xem thử đồ ngọc của tiệm chúng tôi sao?”
Chu Lâm Lâm là người đầu tiên tiến tới, tươi cười lên tiếng.
“Tôi muốn tìm ông chủ của mấy người!”
Quý Thiên Hà trầm giọng nói.
Chu Lâm Lâm quan sát Quý Thiên Hà mấy lượt, thấy thực lực của đối phương thâm sâu khó lường thì lập tức cảnh giác, cau mày nói: “Thưa ông, xin hỏi ông tìm ông chủ của chúng tôi để làm gì ạ?”
“Cô gái, bảo ông chủ nhà mấy người mau ra đón tiếp quản gia Quý đi!”
Người giúp việc nhà họ Quý đứng bên cạnh cao ngạo lên tiếng.
Nghe thấy ba chữ quản gia Quý, Chu Lâm Lâm bất chợt nhíu mày.
Người nhà họ Quý?
Biểu cảm của Chu Lâm Lâm không khỏi thay đổi.
Địa vị của nhà họ Quý ở Hoa Quốc hiện giờ có thể ví như mặt trời giữa buổi ban trưa.
Hơn nữa chuyện đại chiến giữa Lý Thiên Bá và Thiên Đạo Minh Ước ở vùng ngoài lãnh thổ đã lan truyền khắp giới thế tục.
Chiến lực như vậy, ngay cả năm đại danh sơn cũng phải ngước nhìn chứ đừng nói là thế gia võ thuật như nhà họ Chu!
“Được, giờ tôi sẽ đi báo cho ông chủ một tiếng, xin hai vị ngồi đợi ở đây một lát!”
Chu Lâm Lâm nói xong thì vội vàng ra hiệu cho hai nhân viên pha trà cho hai người Quý Thiên Hà.