Tiêu Chính Văn cười khẩy, nói: “Nếu không phải còn vài vấn đề mà tôi chưa hiểu rõ thì hôm nay làm gì còn Thiên Sơn nào nữa!”
Tiêu Chính Văn vẫn còn mơ hồ về mấy chuyện liên quan tới nguyên khí.
Tuy bây giờ anh có thể sử dụng nguyên khí theo ý mình nhưng sự hiểu biết về nguyên khí chỉ mới dừng lại ở mức độ nông cạn!
Ban nãy đánh một trận với Đàm Hồng càng khiến anh cảm nhận được sự mạnh mẽ của nguyên khí, cho dù trận pháp và chiêu thức của đối phương có huyền diệu đến mức nào chăng nữa, thì trước mặt nguyên khí cũng chỉ như một đứa nhóc ba tuổi, không chịu nổi một đòn!
Vì vậy, Tiêu Chính Văn mới nảy sinh hứng thú sâu đậm với sự ảo diệu của nguyên khí.
Ít nhất là trước khi hiểu rõ được nguyên khí thì Tiêu Chính Văn sẽ không rời khỏi Sơn Thành!
Hơn nữa, sau khi linh khí hồi phục, những cường giả chân chính ngoài lãnh thổ kia cũng sẽ trở về, với thực lực bây giờ của Tiêu Chính Văn vốn không cách nào chống lại được!
Cho dù là Hạo Nhiên thì cũng không phải là điều mà Tiêu Chính Văn bây giờ có thể so sánh được!
Vì vậy, nếu như muốn bảo vệ Hoa Quốc, bảo vệ mỗi một người mình muốn bảo vệ thì nhất định phải tranh thủ từng giây từng phút, nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn!
“Anh Tiêu, anh là vua Bắc Lương à?”
Chu Lâm Lâm đột nhiên nghiêng đầu hỏi.
Tiêu Chính Văn hơi sững sờ, dửng dưng cười nói: “Tôi có phải vua Bắc Lương hay không thì quan trọng lắm sao? Cho dù là vua Bắc Lương đi nữa thì cũng chỉ là một thành viên của Hoa Quốc thôi, có gì khác với muôn dân trăm họ ư?”
Nghe thấy câu trả lời của Tiêu Chính Văn, Chu Lâm Lâm như đã nhận ra điều gì, nhưng cô ấy chỉ gật đầu rồi thôi, không hỏi tiếp nữa.
Có một số việc, không cần phải nói quá rõ!
“Cậu Tiêu à, cho dù Thiên Sơn không dám trả thù cậu trực tiếp thì cũng sẽ trả thù người bên cạnh cậu, cho nên, cậu Tiêu phải đề phòng cẩn thận đấy!”
Chu Hạo Nhiên cũng có ý tốt nhắc nhở.
Tiêu Chính Văn gật đầu rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: “Ít nhất là bây giờ Thiên Sơn không có năng lực để trả thù! Cho dù bọn họ có mượn được mười cái lá gan đi nữa cũng không dám ra tay!”
Chu Hạo Nhiên không khỏi gật đầu lia lịa khi thấy sự tự tin và kiên định của Tiêu Chính Văn.
Với sức mạnh đáng gờm như Tiêu Chính Văn, không danh sơn nào có thể chiến đấu đến phút cuối cùng!
Dù sao thì cường giả bên ngoài lãnh thổ vẫn chưa trở về hết.
Bây giờ cũng chỉ là khoảng thời gian để các đại danh sơn tích lũy sức mạnh, ai tổn thất nhiều thì sẽ bị thời cuộc đào thải!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!