“Không tầm thường? Thế mình muốn xem xem chị Vy Nhan và anh Tiêu gì đó mà cậu nói có gì hơn người”.
Từ Thanh Thanh khinh thường cười khẩy nói.
Thật ra bất kể là Trần Hân nói thật hay không, Từ Thanh Thanh đều nghĩ cách để chứng minh cho cô ta rằng Tiêu Chính Văn không xuất sắc như cô ta nghĩ.
Cô ta cho rằng sở dĩ Trần Hân xa cách với Trương Lăng Phong hoàn toàn là vì mối quan hệ của Tiêu Chính Văn.
Dù sao có thể gả vào nhà họ Trương ở Thiên Sơn mới là cơ hội thay đổi cuộc đời duy nhất của Trần Hân.
Cô ta không thể trơ mắt nhìn bạn thân của mình bỏ lỡ cơ hội lớn lần này.
Hai người lại nói thêm vài câu, Từ Thanh Thanh mượn cớ đi vào hành lang gọi cho Lý Tiểu Phi.
Lúc này đầu Lý Tiểu Phi còn quấn băng, mặc dù cái tát của Tiêu Chính Văn không lấy mạng hắn nhưng cũng khiến hắn bị chấn động não nghiêm trọng.
Đến giờ thỉnh thoảng còn nói vài câu vớ vẩn.
“Gì cơ? Cậu nói Trần Hân thích ông chủ một cửa hàng đồ ngọc hả? Không thể nào, cậu ấy là hoa khôi lớp chúng ta”.
Lý Tiểu Phi nghe Từ Thanh Thanh nói xong, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.
“Haizz, ai nói không phải đâu, theo mình biết thì ông chủ cửa hàng đồ ngọc còn là người đã có gia đình. Ngay cả mình cũng không nỡ nhìn, cậu chủ Trương trước giờ vẫn luôn chung tình”.
“Nếu bỏ lỡ cơ hội này thì cả đời này của cậu ấy sẽ bị hủy hoại”.
Từ Thanh Thanh cũng lo lắng nói.
“Hừ, một ông chủ cửa hàng đồ ngọc cũng dám có ý gì với hoa khôi lớp chúng ta à? Mình thấy anh ta chán sống rồi”.
Lý Tiểu Phi hừ một tiếng, nói.
“Tiểu Phi, nếu cậu có thể dạy dỗ anh ta một trận thì tốt quá. Mình nghĩ chú Trần không tiện thô bạo ra tay với người như vậy nên Hân Hân mới nghĩ anh ta khác mọi người”.
“Thật ra nói đi cũng phải nói lại, anh ta không phải là loại người ở tầng thấp của xã hội sao?”
Từ Thanh Thanh cực kỳ không cam lòng nói.
“Ừ, Thanh Thanh, mình hiểu ý của cậu rồi, dù sao mình cũng phải tham gia tiệc sinh nhật của Hân Hân, đến lúc đó mình dạy dỗ anh ta một chút là được”.
Lý Tiểu Phi tỏ vẻ tức giận.
Với thực lực của nhà họ Lý thì đừng nói là một ông chủ cửa hàng đồ ngọc.
Dù là cả tỉnh Xuyên cũng không có mấy ai có thể so sánh với nhà họ Lý.
“À phải rồi, cậu còn nhớ Hứa Văn Văn không? Đến lúc đó cậu ấy cũng sẽ tham gia tiệc sinh nhật của Hân Hân”.
Từ Thanh Thanh lại nói.