Tài xế đang lái xe cũng quay đầu lại nói với Lục Thiên Lăng và Tiêu Chính Văn.
Lục Thiên Lăng khẽ gật đầu.
Hai người này có lẽ là hai ngôi sao mới sáng nhất trong thế hệ trẻ ngày nay!
“Anh Tiêu, anh nghĩ trong hai người này thì ai sẽ thắng này?”
Lục Thiên Lăng ngập ngừng hỏi.
“Hai người họ có lẽ là kẻ tám lạng người nửa cân. Tam Tuyệt Trận có điểm tuyệt diệu của Tam Tuyệt Trận, Thiên Võng Kiếm Trận có ưu điểm của Thiên Võng Kiếm Trận. Nhưng nếu dốc toàn lực ra tay thì Trương Lăng Phong có nhiều khả năng thắng hơn”.
Tiêu Chính Văn bình tĩnh đánh giá.
Thực ra Tiêu Chính Văn đã tinh thông hai loại trận pháp này từ lâu.
Theo so sánh, Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương càng thêm phần ảo diệu.
Nhưng dù là cái nào thì cũng chẳng là gì trong mắt Tiêu Chính Văn.
Mặc dù đều là cảnh giới Thiên Thần một sao, nhưng thực lực lại khác nhau.
Nguyên nhân khiến Tiêu Chính Văn không muốn đột phá nữa là vì anh muốn xây dựng nền tảng vững chắc hơn.
Lúc Tiêu Chính Văn đến núi Đại Lương, nơi đây đã chật kín người.
Hơn nữa còn có rất nhiều phương tiện truyền thông báo chí đã nhận được tin tức, nhanh chóng chọn vị trí góc quay tốt nhất, chờ đợi trận chiến có một không hai này.
Cách núi Đại Lương khoảng hai lăm cây số, đã bị các đại danh sơn chỉ định là khu vực cấm.
Người bình thường không có tư cách tiến vào khu vực dưới chân núi.
Hơn nữa, có rất nhiều đệ tử danh sơn cũng đến xem.
Thậm chí còn có không ít nhân vật lớn, dẫn theo đệ tử của mình tới học hỏi kinh nghiệm.
Trước mặt đệ tử của các đại danh sơn, người bình thường cũng không dám tiếp xúc, sợ không cẩn thận sẽ đắc tội với người không nên đắc tội, đem lại tai họa cho bản thân và người nhà.
“Anh Tiêu, theo tôi thấy, chúng ta đến đây thôi, đừng đi vào trong nữa! Một người họ hàng xa của tôi chỉ vì liếc mắt nhìn một người đệ tử danh sơn mà đã bị giết cả nhà”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!