Nghĩ đến đây, Dương Linh Nhi cũng rơi nước mắt tuyệt vọng.
“Cởi đồ cô ta ra rồi treo lên cho tôi!”
Rost vừa nói xong, mấy tên vệ sĩ đã lao đến chỗ Dương Linh Nhi.
Đúng lúc này, bộ đàm của một tên vệ sĩ đột nhiên vang lên tiếng động lớn.
“Anh Rost, bên ngoài hình như xảy ra chuyện rồi!”
Tên vệ sĩ kia quay đầu lại nói với Rost.
“Đã xảy ra chuyện gì? Có thể xảy ra chuyện gì được chứ?”
Rost liếc nhìn tên vệ sĩ rồi hỏi với vẻ khinh thường.
Trang viên này là do gia tộc hắn bỏ tiền ra mua lại, hơn nữa hắn đã thông báo cho võ tông Hoa Quốc rằng đây là địa bàn của gia tộc hắn!
Ai dám chạy đến đây gây rối chứ?
Hơn nữa thế cục hiện nay đang rất rối rắm, quân đội của Hoa Quốc cũng sẽ không dám xông vào.
“Hình như là người Hoa Quốc đến gây chuyện, hơn nữa còn đánh bị thương bốn năm vệ sĩ canh gác!”
Tên vệ sĩ kia báo cáo với vẻ nghiêm trọng.
“Carl, đi xem thử đã xảy ra chuyện gì rồi!”
Rost thờ ơ dặn dò.
Trong toàn bộ trang viên, có bốn cao thủ cảnh giới Thiên Vương, hơn nữa còn có một cao thủ Thiên Vương địa cấp ba sao trông coi.
Chỉ cần Hoa Quốc không phái cao thủ đến thì đừng ai nghĩ đến chuyện nguyên vẹn rời đi!
“Rõ!”
Tên vệ sĩ kia lập tức dẫn theo hai người đi về phía cửa.
Rost dặn dò xong lại tiếp tục đưa tay chạm vào mặt Dương Linh Nhi.
Nhưng ngay giây tiếp theo, cánh cửa đột nhiên bị đá tung.
Một tiếng “rầm” lớn vang lên, không chỉ cánh cửa bay ngược ra mà cả ba người vừa đi ra ngoài cũng bay ngược lại, toàn thân be bét máu, đập vào chân Rost.
“Anh dám động vào cô ấy thì anh sẽ chết!”
Lúc này, cả sảnh lớn im lặng đến mức kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Rost kinh ngạc nhìn Carl đang hấp hối dưới chân rồi lại nhìn Tiêu Chính Văn đang đứng ở cửa.