Lãnh Hàn Vũ là cậu chủ nhà giàu, nhưng bố anh ta đã rời khỏi nhà họ Lãnh từ lâu, vẫn luôn phát triển ở nước ngoài, bình thường rất ít khi về nước.
Thế nên từ nhỏ Lãnh Kế Hồng đã dạy bảo anh ta, bình thường Lãnh Kế Hồng là một người cực kỳ cẩn trọng, dù sao nửa năm trước nhà họ Lãnh chỉ có thể được xem là gia tộc bình thường ở Giang Trung.
Nên ông ta rất nghiêm khắc yêu cầu với Lãnh Hàn Vũ, đừng nói là làm chuyện xấu xa gì, ngay cả hành động hơi khác người cũng không dám có.
Có thể nói ngoài gia thế hơn người khác một chút, Lãnh Hàn Vũ không khác gì đứa con trai lớn lên trong gia đình bình thường, thậm chí có thể nói là khiêm tốn, lễ phép.
Anh ta và Đỗ Tiểu Linh yêu mến nhau từ khi còn là tân sinh viên đại học.
Cho đến khi hơn một năm sau tốt nghiệp đại học, Lãnh Hàn Vũ dựa vào khả năng của mình để làm đến vị trí giám đốc trong công ty nhà họ Lãnh mới bước vào lễ đường với cô ấy.
Có thể nói anh ta chưa từng làm ra chuyện gì khác thường trong cuộc đời hai mươi mấy năm của mình.
Đâu ra chuyện láo xược làm chuyện bậy bạ chứ?
Chỉ là Lãnh Hàn Vũ vừa dứt lời, Trương Hồng Học đã giơ tay lên tát vào mặt anh ta một bạt tai, lạnh lùng nói: “Chuyện đã đến nước này, cậu còn dám chối cãi?”
Thấy cháu mình bị đánh trước tất cả mọi người, Lãnh Kế Hồng bước đến chắn trước mặt Lãnh Hàn Vũ nói: “Dù sao cũng phải biết nói chữ lý chứ, tôi muốn hỏi xem cháu tôi đã làm sai chỗ nào?”
“Nếu nó có lỗi thật, tôi tuyệt đối không dung thứ, nhưng nếu nó không có gì sai, người nhà họ Lãnh tôi cũng không phải là người mà ai cũng có thể tùy tiện bắt nạt”.
Trương Hồng Học híp mắt lạnh lùng nhìn Lãnh Kế Hồng, sau đó quay đầu nói với Lưu Tiểu Phong: “Nói cho cậu ta biết, cậu ta sai ở đâu đi”.
Lưu Tiểu Phong vội gật đầu rồi bước ra khỏi đám người, nói với Đỗ Tiểu Linh: “Tiểu Linh, trước đây nhà họ Lãnh ỷ vào việc mình có tiền đã ép buộc cướp em đi, bây giờ thì tốt rồi, đã có viện phó học viện kiếm thuật Thiên Sơn làm chủ cho chúng ta rồi”.
“Đừng nói là họ có tiền có thế, dù có quan hệ với bên chính trị cũng không ngăn cản được chúng ta ở bên nhau”.
“Cướp? Bên cạnh anh ư? Anh đang nói cái quái gì thế? Còn nữa, hình như tôi không quen anh”.
Một tay Đỗ Tiểu Linh đỡ Lãnh Hàn Vũ, vừa lạnh lùng hỏi.
Thật ra đến giờ Đỗ Tiểu Linh vẫn không biết tên của Lưu Tiểu Phong, từ đầu đến cuối cô ấy chưa từng nói với Lưu Tiểu Phong một câu.
Chỉ biết tên đáng ghét này cứ quấn lấy cô ấy cả ngày.
Thậm chí có khi còn chạy đến dưới tầng ký túc xá của mình rồi bày tỏ tình cảm với cô ấy bằng nhiều cách khiến người ta khó nói nên lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!