Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Bất Bại – Tiêu Chính Văn (tác giả: Hắc Long)

 Lúc này, bên trong hang động phía sau núi truyền tới từng tiếng sấm rền vang.

 

Những tiếng sấm rền vang lên không ngừng bên trong hang núi, vô số đám mây đen kịt bao phủ khắp cả động Thiên Phủ.

 

“Ôi, lĩnh hội cả đời này của tôi e là đều mất hết rồi!”

 

Hạo Thiên bình thản nói.

 

Từ tiếng sấm trong núi, Hạo Thiên có thể đại khái phán đoán ra được, Độ Thiên Chân Nhân đã điều động Kiếm Cảnh, xoá bỏ hết mọi văn tự trên vách đá!

 

Thế nhưng đối với loại người như Hạo Thiên mà nói, những lĩnh hội trong quá khứ chỉ là những thứ có cũng được không có cũng chẳng sao mà thôi.

 

Sau khi tiếng sấm kinh thiên cuối cùng vang lên, trong núi lập tức thổi bùng gió lớn, mưa như trút nước.

 

Vô số hạt nước mưa tập trung lại một chỗ, khiến cho hồ nước phía trước động Thiên Phủ chảy xiết hơn nhiều.

 

Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, sau đó khẽ chỉ ngón tay ra, khi một tia sáng trắng loé lên, mây đen khắp trời lập tức tản đi, mưa lớn cũng ngừng lại ngay sau đó.

 

Tiêu Chính Văn thấy cảnh tượng này thì không khỏi kinh ngạc.

 

Trước đây anh cho rằng khoảng cách giữa mình và Hạo Thiên chẳng qua chỉ là tâm tính mà thôi.

 

Thế nhưng hành động dùng một ngón tay để xua mây ngừng mưa này của Hạo Thiên thật sự khiến cho Tiêu Chính Văn có cảm giác không theo kịp.

 

Hạo Thiên cũng đang cố ý thể hiện điểm khác biệt giữa bản thân và mọi người, ngoài ra trong ánh mắt còn mang theo vẻ cao ngạo khinh thường chúng sinh.

 

Nếu như muốn thu phục Tiêu Chính Văn, đầu tiên phải khiến anh ngưỡng mộ.

 

Chỉ có như vậy mới có thể khiến Tiêu Chính Văn trở thành một quân cờ trong tay mình!

 

“Thật ra bất cứ ai cũng có thể làm được, cũng chẳng cao thâm gì, nghĩ cho thật kỹ, ban nãy tôi đã nói rất rõ rồi!”

 

Hạo Thiên chỉ lên bầu trời.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.

 

Thế nhưng dù Tiêu Chính Văn hiểu rõ nguyên lý và bí ẩn bên trong, năng lực khống chế từ trường cũng vẫn còn thua xa so với cảnh giới của Hạo Thiên.

 

“Tiền bối quả nhiên kiến thức uyên thâm, vãn bối tự thấy xấu hổ vì thua kém!”

 

Tiêu Chính Văn gật đầu nói.

 

“Ừ, thật ra nhà họ Tiêu của cậu có một báu vật cực kỳ quý giá!”

 

Hạo Thiên bình tĩnh nói.

 

“Tiền bối đang nói tới Thiên Sơn Thư Lục à?”

 

Trong ánh mắt của Tiêu Chính Văn lộ ra vẻ cảnh giác!

 

“Không sai, Thiên Sơn Thư Lục chính là một báu vật của thế gian, có điều, cậu yên tâm, tôi không có hứng thú với Thiên Sơn Thư Lục, chỉ là tôi muốn nói cho cậu biết, nghiêm túc nghiên cứu có lẽ sẽ mang tới lợi ích rất lớn cho cậu về sau!”

 

Hạo Thiên bình tĩnh nói.

 

Mãi tới mấy ngày sau, Tiêu Chính Văn và Độ Thiên Chân Nhân mới chào tạm biệt Hạo Thiên.

 

Hạo Thiên chỉ tiễn Tiêu Chính Văn và Độ Thiên Chân Nhân ra khỏi động Thiên Phủ, sau đó biến mất vào trong dãy núi trập trùng.

 

Đợi Tiêu Chính Văn và Độ Thiên Chân Nhân quay đầu lại nhìn thì sau lưng ngoài dãy núi sâu hun hút ra đã chẳng còn bóng người nào nữa.

 

“Hạo Thiên này không hề đơn giản!”

 

Độ Thiên Chân Nhân bình thản nói.

 

Tiêu Chính Văn không khỏi bật cười: “Sao thế, có được Kiếm Cảnh của ông ta thì thực lực của ông cũng được nâng cao lên rồi chứ?”

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!