Chủ soái và chiến thần cách biệt một trời một vực mà.
Sự hiểu biết và vận dụng sức mạnh căn bản không ở cùng một đẳng cấp.
Nhưng tại sao Lạc Thiên Vũ lại bị đánh bại?
“Lạc Thiên Vũ, hôm đó, tôi bảo Độ Thiên Chân Nhân thả anh đi, không phải vì tôi sợ nhà họ Lạc các người, tôi chỉ không muốn vì chuyện nhỏ này mà ép anh vào chỗ chết!”
“Nhưng hôm nay, anh nhất định phải chết!”
Khương Vy Nhan nói xong liền đá mạnh vào bụng dưới của Lạc Thiên Vũ.
“Phụt!”
Lạc Thiên Vũ phun ra một ngụm máu lớn, cơ thể giống như đạn pháo, bay thẳng tới cửa sổ.
Rầm!
Tiếng động lớn vang lên, Lạc Thiên Vũ đâm nứt bức tường rồi nặng nề rơi xuống đất.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hầu như tất cả mọi người đều sững sờ.
Chuyện này… không thể nào!
“Cô… cô biết trận pháp ư?”
Đúng là Sở Thiên Thư hiểu biết sâu rộng.
Lúc nãy Khương Vy Nhan nâng tay lên, Sở Thiên Thư cảm nhận được không khí xung quanh bị hút hết, nên đã có dự cảm trước.
Lúc cú đánh của Khương Vy Nhan giáng xuống, cơ thể Lạc Thiên Vũ như bị thứ gì đó giam cầm, điều này càng khẳng định suy đoán của cụ ta.
Trong võ tông, trận pháp không hề hiếm lạ.
Nhưng trận pháp cũng được phân chia cao thấp. Thông thường, trong võ tông, tất cả những gì có thể tiếp xúc được thì đều là trận pháp huyễn thuật.
Mà trận pháp Khương Vy Nhan vừa thi triển lúc nãy rõ ràng còn cao minh hơn huyễn thuật rất nhiều.
Nó huy động được một lực đạo trong thế giới tự nhiên, ngay cả Sở Thiên Thư cũng không biết loại lực đạo này.
“Cô Khương, sao… sao cô lại biết loại trận pháp này?”
Lưu Sùng Hằng cũng sững sờ.
Không ngờ một Khương Vy Nhan yếu đuối lại là một nhân vật lớn giấu mặt!
Ai mà không biết, một khi quyền pháp kết hợp với trận pháp thì uy lực sẽ tăng lên theo cấp số nhân!
Điều này có thể thấy qua việc Lạc Thiên Vũ bị đánh đến nỗi phun ra máu, thậm chí còn nôn ra cả nội tạng.
Lúc này, Lạc Thiên Vũ đang nằm trên đất, hai tay ôm bụng dưới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!