Nhìn bài thuốc Bát Cực Tục Mệnh Đan, Độ Thiên Chân Nhân chần chừ do dự, Dược Vương Cốc sẽ tự tay đưa thứ đồ quan trọng như thế cho người khác sao?
Bản thân Độ Thiên Chân Nhân cũng không dám tin đây là thật.
Nhưng người ta đã đưa theo thành ý đến thì cứ để họ vào trước đã.
Nghĩ đến đây, Độ Thiên Chân Nhân trầm giọng nói: “Vậy được, ông đợi một chút, tôi báo lại với cô Khương một tiếng”.
Dứt lời, Độ Thiên Chân Nhân xoay người đi vào biệt thự nhà họ Tiêu.
Lúc này Khương Vy Nhan đang tập khống chế từ trường theo cách Tiêu Chính Văn dạy cho cô.
Mặc dù tiến bộ không nhiều nhưng ít nhất bây giờ Khương Vy Nhan cũng có thể điều khiển được đồ vật bình thường.
Những đồ vật khá nhẹ như bình hoa đều có thể dịch chuyển khoảng vài mét trong trường hợp không dùng đến ngoại lực.
Thấy Độ Thiên Chân Nhân từ ngoài đi vào, Khương Vy Nhan lau mồ hôi trên trán nói với Độ Thiên Chân Nhân: “Ông cụ, có chuyện gì sao?”
“Cô Khương, người của Dược Vương Cốc muốn gặp, hơn nữa còn là Đại trưởng lão đứng sau dược sư Hoàng, có địa vị và thân phận ở Dược Vương Cốc. Cô có muốn gặp ông ta không?”
Nghe đến ba chữ Dược Vương Cốc, Khương Vy Nhan không khỏi nhíu mày.
Trước giờ Khương Vy Nhan có ấn tượng cực kỳ tệ với Dược Vương Cốc.
Mặc dù khoảng thời gian gần đây, hai bên không có bất kỳ mối giao thiệp nào nhưng lập trường của đối phương lại chưa từng thay đổi.
Trong thời gian này, Dược Vương Cốc từng có vài hành động nhỏ, Khương Vy Nhan cũng nhìn thấy hết.
Chỉ là hai bên đều không trở mặt với nhau hoàn toàn thế nên Khương Vy Nhan không truy cứu đến cùng.
Càng chưa từng nhắc đến với Tiêu Chính Văn.
Bây giờ sao Dược Vương Cốc lại bảo người đến nhỉ?
Còn cử một trưởng lão có địa vị rất cao nữa chứ?
“Họ có nói là chuyện gì không?”
Khương Vy Nhan cau mày hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!