Ngay cả hiện tượng thời tiết cũng sẽ thay đổi bởi võ thuật.
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, nhà họ Trương ra sao thì anh không biết, cũng không muốn biết.
Người ta thường nói binh đến tướng chặn, nếu đã gây hận thù rồi thì không thể sợ, càng sợ đối thủ càng ra sức ép người.
“Nhà họ Trương ra sao là chuyện của họ, mấy ngày nay em thấy thế nào rồi?”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa kéo tay Khương Vy Nhan đến, ngồi bên giường với cô.
Bình thường vừa mới sinh em bé thì sức khỏe của Khương Vy Nhan hẳn nên rất yếu mới đúng, nhưng từ khi bé con chào đời, Khương Vy Nhan lại hồi phục sức khỏe với tốc độ kinh người.
Chỉ trong hơn một ngày ngắn ngủi, Khương Vy Nhan đã khôi phục lại thực lực cảnh giới chiến thần địa cấp ba sao.
“Em thấy… hình như khỏe hơn lúc mang thai nhiều, tinh thần cũng tốt hơn không ít, ngay cả bản thân em cũng rất khó hiểu. Bình thường vừa sinh xong thì phải nghỉ ngơi một tháng, nhưng lần này…”
Suy cho cùng Khương Vy Nhan cũng không phải sinh lần đầu, thế nên vẫn có kinh nghiệm.
Nhưng ngay cả cô cũng không giải thích rõ được rốt cuộc cơ thể mình thế nào.
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, bất kể là nguyên nhân gì, chỉ cần sức khỏe Khương Vy Nhan hồi phục như ban đầu thì đều là chuyện tốt.
“Hồi phục nhanh có thể liên quan đến cảnh giới của em, nhưng bắt đầu từ bây giờ anh vẫn muốn dạy em cái khác”.
Tiêu Chính Văn khẽ nhéo chóp mũi Khương Vy Nhan.
“Dạy em cái khác ư?”
Khương Vy Nhan hơi khó hiểu nhìn Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Phải!”
Nói rồi Tiêu Chính Văn lấy một khăn tắm ra rồi liên tục vò trong lòng bàn tay, một lúc sau mới đưa tay xoa nhẹ lên lông tơ của Khương Vy Nhan.
“Em cảm nhận được không?”