Nhưng khi nhìn nhau, bọn họ mới phát hiện ra rằng mọi người xung quanh bọn họ đã biến thành bộ dạng già nua.
Chưa nói đến việc hành quân chiến đấu, ngay cả việc đi bộ cũng trở nên khó khăn với bọn họ.
Cuối cùng, đội quân năm nghìn người đã biến mất trong Thiên Sơn.
Thì ra, tất cả những chuyện này đều liên quan đến nhà họ Trương ở Thiên Sơn.
Nhìn mặt trời máu lần nữa, Độ Thiên Chân Nhân không còn hy vọng gì nữa.
Con người có thể thắng tự nhiên.
Nhưng sao con người có thể thắng được dòng chảy thời gian?
Người ta nói năm tháng như một con dao, không ai có thể chống lại được con dao này.
“Đây… đây là xoay chuyển thời gian và không gian! Cho dù chúng ta không bị giết bởi Thiên Sơn Thất Kiếm mà ông ta đã dùng thì cũng sẽ chết theo dòng năm tháng này!”
Đến lúc này, ông Lư đã không còn hy vọng gì nữa.
Tiêu Chính Văn cũng không ngừng tự hỏi chính mình.
Lẽ nào một trận pháp nhỏ bé này thật sự có thể kiểm soát dòng chảy của thời gian sao?
Anh không tin!
Bất luận là trong Thiên Sơn Thư Lục hay trong Tam Tuyệt Trận, Tiêu Chính Văn chưa từng tìm thấy điều này!
Ngay từ đầu, Tiêu Chính Văn đã hiểu rõ về trận pháp này, đó chỉ là thủ đoạn tạo ra ảo giác mà thôi!
Nhưng lúc này, tâm trí và sức lực của anh lại không còn được như trước, đây chắc chắn không phải ảo giác.
Cùng lúc đó, Tiêu Chính Văn lại để ý thấy bản thân Trương Đạo Linh dường như không bị ảnh hưởng bởi tia sáng chói đỏ này, cụ ta không hề già đi.
Đúng lúc này, trong biệt thự đột nhiên vang lên tiếng khóc của trẻ con.
Tiếng khóc non nớt đó rõ ràng là tiếng con trai Tiêu Chính Văn mới sinh chưa đến ba ngày.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!