Chương 1471
Trên đường đi, những nơi đi qua ngoài sa mạc thì là biển cát rộng lớn.
Mặt trời nóng gắt thiêu đốt mặt đất, hơi nóng ập đến từng đợt như sóng biển.
Tiêu Chính Văn nhìn chăm chú vào bãi cát không khỏi nhíu mày.
Tiêu Chính Văn đã thích ứng với môi trường ở đây từ trước.
Nhưng điều anh nghĩ đến lại là Lục Hoài Viễn.
Thời tiết thế này mà bị nhốt trong kim tự tháp, chắc cũng không dễ chịu gì.
Bên ngoài cực nóng, mà bên trong thì lại rất lạnh, như thế sẽ khiến không khí trở nên ẩm ướt.
Lục Hoài Viễn chỉ là một người bình thường, bị giam giữ trong một thời gian dài ở môi trường này khó mà không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thấy Tiêu Chính Văn nhíu chặt mày, La Quốc Hoa khinh thường cười nói: “Cậu Tiêu, cậu sao thế? Không quen với khí hậu nơi này à? Chẳng phải lúc nãy cậu còn nói cậu cũng có nhiều kinh nghiệm chiến đấu ở sa mạc sao?”
La Quốc Hoa vừa nói vừa siết chặt nắm đấm vang lên tiếng khớp xương răng rắc.
Tiêu Chính Văn phớt lờ La Quốc Hoa, nhưng anh vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, gương mặt hiện lên vẻ lo lắng.
Không lâu sau, xe chạy đến nơi cần đến.
Đây là một khách sạn đồi cát ở địa phương, với người dân địa phương thì đây đã xem như khách sạn năm sao.
Nhưng nếu ở Hoa Quốc thì có lẽ còn chưa được tính là một sao.
Bất kể là sự hào nhoáng bên ngoài hay vật chất bên trong đều kém xa.
Tiêu Chính Văn vừa đẩy cửa bước xuống, một người phụ nữ trẻ khoảng hơn hai mươi tuổi, đường nét gương mặt tinh xảo nhanh chân bước đến đón.
Vì thời tiết ở đây rất nóng nên cô gái chỉ mặc một chiếc quần jean cực ngắn, bên trên là chiếc áo sơ mi rộng rãi, vòng một đầy đặn, tôn lên vóc dáng đáng tự hào của mình.
Đôi chân dài trắng trẻo, làn da trắng như tuyết, mang một đôi giày bệt màu trắng trông rất có sức sống của tuổi trẻ.
“Anh Tiêu, tôi là Dương Linh Nhi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!