Chương 93
Dứt lời, Tiêu Thanh phẫn nộ đứng bật dậy, đùng đùng tức giận bước ra bên ngoài.
“Anh đứng lại cho em!”
Đột nhiên Mục Thiên Lam ngừng khóc, cô đuổi theo giữ chặt lấy Tiêu Thanh: “Em không cho phép anh đi tìm anh ta, không được đi!”
“Không đi tìm anh ta, không điều tra rõ chân tướng, không kéo anh ta ra trước pháp luật thì không thể đòi lại sự trong sạch cho em được. Những tin đồn như này có tác dụng rất mạnh, sẽ làm em bị xúc phạm, anh không thể để em bị tủi thân được, không thể để em đi đâu cũng bị người ta sỉ nhục, phỉ báng được!”
Tiêu Thanh cực kỳ nghiêm túc nói.
Mục Thiên Lam nhất quyết nói: “Em không cần sự thật, cũng không cần sự trong sạch, dù sao thì anh cũng không được phép di!”
Thái độ của cô vô cùng kiên quyết.
“Ha ha!”
Mục Hải Yến cười to: “Tiêu Thanh, cô ta không dám để anh đi điều tra chân tướng chứng tỏ cô ta đang sợ trong lòng đấy, sợ anh thấy được những tấm ảnh nude với video kiểu đấy, bởi vì cô ta thật sự đã làm những chuyện bẩn thỉu như vậy, đầu anh mọc đầy sừng rồi đấy!”
Mục Hải Yến cười vui vô vùng, từ khi Tần An công bố người mà chiến thần bảo vệ tổ quốc muốn kết hôn cùng là Mục Thiên Lam thì Mục Hải Yến cô sống trong những tháng ngày cực kỳ khổ sở, bị người nhà trách móc, bị bạn bè mắng chửi, bị người ngoài đàm tiểu, tất cả bọn họ đều nói là cô ta không tự soi gương xem mình là cái loại gì, có thể sánh cùng với Mục Thiên Lam hay sao.
Giờ Mục Thiên Lam bị người ta khui ra như vậy, ảnh nhơ nhuốc bị phát tán ra ngoài, cô ta biết rằng sau này sẽ không còn ai nói là cô ta kém Mục Thiên Lam nữa, ít nhất thì cô ta cũng không bán đứng cơ thể mình vì tiền!
Chỉ cần có thể thôi thì cô ta cũng hơn Mục Thiên Lam hàng nghìn, hàng vạn lần rồi, Nếu như sau này có ai còn nói là cô ta kém Mục Thiên Lam thì cô ta đã có lý do để bật lại, vì thế trong lòng cô ta lại càng thoải mái hơn.
“Chiến thần bảo vệ tổ quốc bị mù rồi, sao anh ấy lại đi thích thứ con gái dơ bẩn như này cơ chứ.”
Mợ nhỏ khinh bỉ nói.
“Phải đấy, bẩn đến độ còn không dám để Tiêu Thanh đi tìm hiểu sự thật nữa, sợ là Tiêu Thanh thấy được bộ mặt còn dơ bẩn hơn thế của mình đây mà, cô ta đúng là sự sỉ nhục của nhà họ Mục chúng ta mà!”
Lý Nam Hương cười trên nỗi đau của người khác.
“Tất cả câm miệng hết cho tôi!”
Tiêu Thanh quát to xong nhìn về phía Mục Thiên Lam: “Anh muốn đòi lại sự trong sạch cho em, vì sao em muốn ngăn cản không cho anh tìm hiểu sự thật hả?”