Chương 363
Lương tháng từ ba mươi sáu triệu đến bốn lăm triệu, rồi đến bốn mươi tám triệu, năm mươi mốt triệu…
Một ngày tăng thêm ba triệu.
Nhưng cũng không có người nào dám tới xin việc.
Bởi vì đội xe bị nổ, mọi người ở trên mạng đều biết. Gần như là người cả nước đều biết, nhưng mà đến nay còn chưa bắt được hung thủ, nơi nào có người dám lái xe tải chở hàng cho thương mại Thiên Lam chứ! “Ha ha!”
Mục Hải Long cười phải nói là vui vẻ, “Thương mại Thiên Lam xem như vô dụng rồi. Vận tải là mạch sống, chuyện đội xe bị nổ bị truyền đi xôn xao như vậy, còn ai dám đi làm tài xế cho thương mại Thiên Lam chứ, đội xe nào còn dám chở hàng cho cô ta?” “Bây giờ Mục Thiên Lam phát quảng cáo tuyển tài xế ở khắp nơi, cũng đã tuyển năm ngày rồi, một tài xế cũng không tuyển nổi, tiền lương từ ba mươi sáu triệu tăng đến năm mươi mốt triệu, vẫn không tuyển được người nào.” “Hai mươi lăm công trường của tập đoàn Cửu Châu, cũng bởi vì không có cốt thép và xi măng mà bị đình công. Bây giờ Tổng giám đốc Bạch của tập đoàn Cửu Châu cũng đã tỏ thái độ, cho thương mại Thiên Lam thêm năm ngày.
Nếu năm ngày sau, cô ta vẫn không thể cung ứng xi măng cốt thép cho công trường của tập đoàn Cửu Châu, thì sẽ kết thúc hợp tác mua bản với Thiên Lam, cô ta còn phải hoàn trả tiền đã ứng trước.” “Thậm chí những Tổng giám đốc đã cho thương mại Thiên Lam vay tiền miễn lãi suất kia, cũng hối hận muốn chết, bọn họ tới cửa yêu cầu trả lại tiền đã cho mượn” “Đây có thể là một quang cảnh đẹp, chúng ta ngồi chờ thương mại Thiên Lam bị phá hoại đi. Ha ha ha…”
Trên dưới nhà họ Mục tràn ngập vui mừng.
Cũng đang ăn mừng thương mại Thiên Lam rơi vào đường chết. “Đi, chúng ta đi đả kích Ngô Tuệ Lan một chút nào.”
Lý Nam Hương đề nghị.
Rất nhanh, người một nhà đi đến bệnh viện.
Trong phòng bệnh cao cấp, Ngô Tuệ Lan nổi trận lôi đình. “Một tháng năm mươi mốt triệu cũng không có ai lái, vậy còn làm cái rắm á, tiền kiếm được đều phát lương cho bọn họ hết rồi, bà đây còn mười lăm chiếc xe, lúc nào mới có thể kiếm về được chín mươi tỷ đây, cả đời cũng không kiếm nổi, tao thật sự hối hận muốn chết!” “Sớm biết chúng bây vô dụng như vậy, tiền này tao cầm đi mua biệt thự mà ở không ngon hơn sao? Tại sao phải cầm đi đầu tư đội xe chứ! Chúng bay đền tiền cho tao! Đền tiền cho tạo…
Mục Thiên Lam và Tiêu Thanh đều bị bà ta mắng máu chó đầy đầu. “Ha ha!”
Một tràng cười truyền đến.
Cả nhà bác cả và cả nhà chú ba bất ngờ đến. “Tuệ Lan à, tiền này có đầu tư vào đội xe, sắp trôi theo dòng nước rồi, cho dù cô bán đi mười lăm xe tải Mercedes-Benz còn dư lại, có thể bán được ba mươi tỷ cũng coi như không tệ, cô tổn thất phải sáu mươi tỷ đấy!”
Lý Nam Hương có chút hả hệ nói. “Các người đến làm gì! Cút ra ngoài! Cút ra ngoài cho Ngô Tuệ Lan gầm lên như sấm. tôi!”
Bà dì nhỏ nói: “Chị hai, đừng kích động mà, chúng em mua căn hộ ở Bảo đỉnh Quốc tế, muốn chia sẻ niềm vui với chị một chút!”
Ngô Tuệ Lan vừa nghe, cũng biết bọn họ tới để khoe khoang.
Nhưng mà vẫn tò mò hỏi: “Các người đều mua căn hộ ở Bảo đỉnh Quốc tế? Căn hộ gì? Tầng cao nhất sao?”
Lý Nam Phương đi đến giường bệnh ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra, đưa Ngô Tuệ Lan nhìn xem, lớn giọng khoe khoang. “Bọn tôi mua ở tầng bốn tòa nhà số chín ở Bảo đỉnh Quốc tế, mua hai căn, một căn một trăm hai mươi mét vuông, một căn chín mươi mét vuông. Hai căn sát bên nhau, đến lúc đó mở một cánh cửa. Nhà tôi ở căn một trăm hai mươi mét vuông bên kia, nhà chú ba ở căn chín mươi mét vuông, định bỏ ra sáu tỷ sửa sang lại. Đến lúc đó hai nhà chúng tôi ở chung một chỗ, cô nói xem tốt biết bao nhiêu!”
Ngô Tuệ Lan hâm mộ muốn chết.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!