Chương 154
Trong lúc bất chợt, bà ta cảm thấy cái thế giới này lại tràn đầy hi vọng, không còn là vô vọng nữa rồi!
Ngô Tuệ Lan vui lên, Mục An Minh cũng vui vẻ theo. Không khỏi cảm khái nói: “Tiêu Thanh này tuy nghèo nhưng mà có đồ bản, lại còn cất giấu đồ cổ, xem ra tổ tiên của nó nhất định là địa chủ. Sau đó nhà dần suy sụp, đến thế hệ này của nó chỉ còn lại đồ gia truyền này vào một mảnh đất.”
“Tiêu Thanh này hung dữ với người ngoài nhưng lại mềm mỏng với người trong nhà, bán đồ gia truyền của nó chắc chắn nó sẽ không tức giận. Dù có tức giận thì cũng không đến mức đánh bố mẹ vợ chứ?”
“Cho nên, chúng ta đi tìm hiệu cầm đồ, bán cái đồ cổ này đi để cứu mạng, thế nào?”
Lời này có thể nói là chạm đến tâm khảm Ngô Tuệ Lan
Hoàn toàn đồng ý!
Kết quả là, hai vợ chồng cõi lòng đầy hi vọng ra khỏi
Sau một tiếng. rôi. cửa.
Hai người bọn họ đi vào hiệu cầm đồ nổi danh nhất Cổ Cảnh – hãng cầm đồ Thịnh Vượng. “Ông chủ, tôi cần dùng tiền gấp, mau xem xem giúp tôi món đồ cổ này đáng giá bao nhiêu tiền.”