Tiêu Thanh trợn tròn hai mắt.
Ngày thường, tác phong làm việc của cô gái này rất mạnh mẽ, cô ấy là một người phụ nữ nghiêm túc và đứng đắn.
Tại sao dưới đáy lòng lại như biển thành người khác, trở nên buông thả như thế?
"Tôi đã nói tôi không phản bội vợ tôi thì sẽ không, đừng thách thức sự chung thủy của tôi đối với cô ấy!"
Bỏ lại những lời này, Tiêu Thanh mở cửa rời đi.
Ra khỏi phòng, anh nhìn thấy Thẩm Ngọc Phi đứng ở ngoài cửa, bộ dạng như đang nghe lén.
Thấy Tiêu Thanh đi ra, cô ta vội vàng thay đổi sắc mặt, ho khan hai tiếng, cố ra vẻ như tôi không nghe không nhìn thấy gì cả.
Tiêu Thanh đóng cửa lại, anh có chút buồn bực. "Cô lại nghe lén cái gì?" "Ai nghe lén?". Thẩm Ngọc Phi trợn mắt nhìn anh một cái. "Cô cho rằng tôi không nhìn ra sao?" Tiêu Thanh lạnh lùng nói.
Thẩm Ngọc Phi hừ một tiếng: "Nghe lén thì sao? Cậu dám đánh tôi không? Coi chừng ông nội của tôi đánh chết cậu! Hừ!"
Tiêu Thanh không nói gì.
Thẩm Ngọc Phi nhếch miệng cười nói: "Không nghĩ tới, chú em vẫn có thể nhịn được."
"Cố An Kỳ là một cô gái đẹp nhất nhì Cẩm Châu, cô ấy trêu ghẹo như thế mà cậu vẫn toàn thân trở ra, đúng là một người đàn ông tốt, không tệ không tệ. Em dâu tôi thật may mắn khi tìm được một người chồng tốt như cậu."
"Đổi lại là người khác, lúc này chắc chắn là đang ăn vụng!" Tiêu Thanh không thể không thừa nhận. Bất luận là vóc dáng hay là mặt mũi thì Cố An Kỳ đều rất mê hoặc lòng người. Nhưng anh không phải một người đàn ông bình thường. Anh là chiến soái!
Nếu như chút thử thách này mà cũng không vượt qua được, anh đã trở thành một tên vô dụng từ lâu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!