"Chuyện là như thế này"
Cố An Kỳ nói tiếp: "Hôm nay có vị đạo trưởng đến Cẩm Châu, hữu duyên muốn bán thuốc trường thọ, ra giá một viên ba nghìn tỷ, bởi vì giá hơi đắt, với lại không biết hiệu quả ra sao, bố tôi do dự không biết có nên mua hay không?"
"Chợt nhớ ra anh biết điều chế thuốc trường thọ, chắc sẽ hiểu biết một chút
với loại thuốc này thế nên muốn mời anh qua nhà một chuyên kiểm tra xem, nếu thật sự có hiệu quả thì bố tôi sẽ mua vài viên, không hiệu quả thì không mua nữa"
"Ồ!" Tiêu Thanh nghe vậy thì vô cùng sảng khoái.
"Có người bán thuốc trường thọ?"
"Đúng vậy anh Tiêu, không biết anh có thể qua xem một chút được không?" Cổ An Kỳ hỏi.
"Được, cô đến khách sạn Tinh Vân đón tôi."
"Được, tôi lập tức qua đó."
Nửa tiếng sau, Tiêu Thanh được chiếc xe Bugatti Veyron sang trọng của Cố
An Kỳ đón đi.
Lúc này, bên trong căn phòng sang trọng của một hội sở giàu có.
Hai bên bày trí ba mươi ghế sô pha, lần lượt ba mươi người đàn ông mặc tây trang, đi giày da ngồi lên ghế, ai nấy đều ăn mặc sang trọng, khí chất phi phàm, đều là những ông chủ nức tiếng ở Cẩm Châu, có nhân vật tai to mặt lớn của giới tài chính Hoắc Vạn Niên, có ông trùm của giới giải trí Cố Trường Đình, có ông chủ hoàng kim Châu Bá Nhân, có cả ông chủ giàu có nhất lĩnh vực tàu thuyền Lưu Chấn Quân, và rất nhiều người khác. Ba mươi ông chủ lớn này chiếm đến một
nửa tổng số GDP của Cẩm Châu.
Tài sản ít nhất một người nắm trong tay đã ở con số khoảng ba mươi nghìn tỷ trở lên.
Nói cách khác, ba mươi ông chủ lớn này chính là những người điều khiển kinh tế ở Cẩm Châu, bất kỳ ai trong số họ cũng là nhân vật tầm cỡ ở nơi này.
Phía sau mỗi ông chủ đều có đem theo một vài người vệ sĩ.
Ở giữa hai hàng ghế sô pha đã được xếp sẵn kia có hai cái ghế sô pha nữa, được xếp trên hàng đầu, có một người đàn ông đầu định, nét mặt dữ tợn đang hút xì gà và một đạo nhân râu ria xồm xoàm đang ngồi.
Trên cái bàn đặt giữa hai cái ghế sô pha đó có đặt một cái hồ lô đã được mở nắp, bên trong hồ lô đựng một viên thuốc hình tròn đen bóng, kích thước nhỉnh hơn hạt đậu tương một chút.
"Ông cụ Cố, vị đại sư xem thuốc ông mới khi nào sẽ đến, tôi đợi sắp héo rũ cả người rồi đó."
Đạo nhân đầu định đang hút xì gà ngồi bên cạnh đã mất dần kiên nhẫn, ông ta nhìn Cố Trường Đình hỏi.
Ông ta chính là ông chủ thế giới ngầm Trương Tử Hào, người trong giang hồ gọi là anh Hào, rất có thực lực, đồng thời cũng là người duy nhất thống nhất được quy tắc quản lý thế giới ngầm ở cảng Hồng Kông này, chỉ cần ông ta dậm chân một cái thì cả cảng sẽ rung lắc chấn động, một nhân vật máu mặt và vô cùng quyền thế.
Cố Trường Đình cười cười: "Anh Hào đâu cần sốt ruột như vậy, dù sao thì cũng là giao dịch lớn, một viên thuốc ba nghìn tỷ, chúng tôi cẩn thận một chút cũng là chuyện đương nhiên, anh chịu khó đợi chút, sau khi đại sư xem thuốc của
tôi đánh giá xong, nếu như đúng là hàng thật giá thật, vậy thì tôi nhất định sẽ mua
vài viên"
Trương Tử Hào buông tay, buồn bực nói: "Hoàng đại sư mà ông cụ Hoắc mời,
Ngô đại sư mà ông cụ Chu mời, ngay cả vị đại sư phong thuỷ nổi tiếng nhất ở Cẩm Châu là Lý Học Đạo cũng đã xem qua, đều nói thuốc không có vấn đề, thật sự có hiệu quả kéo dài tuổi thọ, sao ông lại không tin mà còn còn phải mới người đến xem nữa?"
"Thế này không phải là không nể mặt Trương Tử Hào tôi sao? Tốt xấu gì thì tôi ở Cẩm Châu này cũng là một nhân vật có máu mặt, sai lại có thể mang hàng giả đến bán cho nhà ông, lừa tiền của nhà ông?"
Cố Trường Đình cười: "Nếu là hàng thật, việc gì anh Hào phải sốt ruột thể chứ? Đợi người có một chút cũng không đợi nổi, chẳng lẽ thuốc này có vấn đề?"