Vài tiếng động khó chịu vang lên, chưa tới nửa phút, mười mấy vệ sĩ đã bị Hổ quật ngã xuống đất.
“Chị dâu, chị không sao chứ?” Hổ hỏi thăm.
“Chân có bị thương một chút, còn lại thì không sao cả” Mục Thiên Lam nói.
Hổ quát lên với Lâm Mạn Ngọc: “Lá gan của cô to quá đấy, đến cả chị dâu của tôi mà cũng dám đầy, cô xin lỗi chị dâu của tôi đi, ngay lập tức!
“Nói xin lỗi cái đầu anh ấy!” Lâm Mạn Ngọc không kìm được sự tức giận, nói: “Tôi phải dựa vào gương mặt này của mình để kiếm cơm, anh còn đánh sưng mặt tôi lên, khác gì bẻ gãy cái cần câu cơm của tôi chứ, tôi đây muốn mạng của anh mới hả dạ!”
“Chị Hoa, lập tức gọi điện thoại cho boss, báo cáo tình huống ở đây với boss đi, để boss dẫn người tới đây giúp tôi xả cơn tức này!”.
Người đại diện được gọi là chị Hoa của cô ta lập tức lấy điện thoại di động từ trong túi xách Hermes ra, nhanh nhẹn bấm gọi một dãy số.
“Chuyện gì?” Trong điện thoại di động truyền tới giọng nói của một người phụ nữ.
Chị Hoa cung kính nói: “Boss, Mạn Ngọc bị đánh, mặt bị đánh cho sưng lên rồi, tên kia có khả năng đánh đấm rất khá, vệ sĩ của chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ của tên đó, anh ta còn ép Mạn Ngọc phải xin lỗi, vô cùng hung hăng, boss có rảnh không, có thể dẫn người qua đây xử lý tên kia không?”
“Bảo anh ta chờ đấy, tôi lập tức dẫn người tới đó”
“Vâng boss!”
Cúp điện thoại xong, chị Hoa bèn gào lên với Hổ: “Tên khốn kiếp, boss của chúng tôi bảo anh đợi đó, boss lập tức dẫn người tới đây! Có gan thì anh đừng có chạy, ở trên cái đất Cẩm Châu này, cho dù anh có chui xuống ba tấc đất thì boss nhà chúng tôi cũng có thể lôi được anh ra, băm thành từng mảnh ném cho cá ăn!”
“Được. Tôi đứng đây chờ!”.
Hổ hai tay chống nạnh, gằn từng chữ: “Tôi đây lại muốn nhìn xem boss của
các cô có thể làm gì được tôi!”
Mục Thiên Lam sợ hãi nói: “Hổ, nếu không thì chúng ta rút lui đi!”
Giải trí Ưng Hoàng chiếm cứ cả nửa giang sơn trong ngành giải trí, là một công ty rất mạnh ở Cẩm Châu, mà Cẩm Châu lại là một nơi khá đặc thù, nơi này nhiều thành phần hỗn tạp, tụ tập rất nhiều các nhân vật tại to mặt lớn, thủ đoạn cũng rất cao siêu, cô lo rằng mình sẽ gây ra rắc rối lớn.
“Chị dâu đừng sợ, có tôi ở đây rồi sẽ không có chuyện gì đâu” Hổ nói.
Lưu Ngọc Huyên cũng khuyên bảo: “Thực lực của Hổ như thế nào cũng không phải là cậu không biết, huống hồ chồng cậu đã trên đường tới đây rồi, không cần phải sợ bọn họ làm gì cả”
“Đại ca đã đến rồi vậy thì càng không cần phải sợ!” Lực lượng của Hổ đã sắp đông đủ rồi.
-
Lâm Mạn Ngọc nhẹ nhàng nói: “Hi vọng lát nữa khi boss của tôi đến đây, các người vẫn có thể giữ được bình tĩnh, đến lúc đó đừng quỳ xuống cầu xin boss của tôi tha cho các người là được!”
Cô ta rất tin tưởng vào boss của mình!
Ước chừng non nửa tiếng đồng hồ sau.
“Nhìn kìa! Boss tới rồi!”
Không biết là ai kêu lên một tiếng, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về một phía.
Chỉ thấy hai người phụ nữ cao gầy, gợi cảm và xinh đẹp, cùng với khí chất không hề tầm thường đi giày cao gót, tay cầm túi hàng hiệu, trên mặt đeo kính râm, dẫn theo gần trăm người, đầu ngẩng cao bước tới.
Thế trận mãnh liệt như thế này khiến cho cơ thể yếu ớt của Mục Thiên Lam run lên.
Lưu Ngọc Huyên cũng phải nuốt một ngụm nước bọt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!