Tối hôm đó, Thẩm Thị Thu và Tiểu Vĩnh Nhã, bận rộn suốt cả buổi chiều, làm một bàn đầy thức ăn, để ăn mừng cho thành quả này.
"Can ly!"
Trong đó có Tần An, Hắc, Hổ, mười mấy người bọn họ, vui vẻ chạm ly nhau.
Sau khi uống rượu xong, mọi người ngồi xuống, Lưu Ngọc Huyên cười tươi nói: "Tử Hoa không hổ là sinh viên nghiên cứu của ngành y khoa Harvard, nhanh như vậy mà đã nghiên cứu ra thuốc bôi sẹo, hiệu quả rất rõ ràng, bôi lên vết sẹo, chỉ trong một ngày đã có hiệu quả rất rõ ràng, dự kiến ba ngày là có thể khiến vết sẹo biến mất”
“Thuốc trị sẹo kỳ diệu như vậy, được tung ra thị trường, chắc chắn sẽ trở nên nổi bật trên toàn cầu!”
“Phải biết rằng, mỗi năm có rất nhiều thai phụ sinh con, sinh mổ sẽ để lại vết sẹo, việc làm ăn cho phụ nữ mang thai, thì lợi nhuận rất khả quan, quan trọng là chi phí không cao, mỗi năm kiếm được bao nhiêu tiền, còn phải nhìn vào giá cả”.
“Mọi người nói xem, sản phẩm chăm sóc da tốt như vậy, chi phí cho một chai là bảy mươi nghìn, giá cả này ổn biết bao?”
Ngô Tuệ Lan lập tức nói: “Những sản phẩm làm đẹp rác, đặc biệt là những thương hiệu như Chanel, một thỏi son đã có giá mấy chục triệu, một miếng mặt nạ phải mấy trăm nghìn, theo như tôi thấy, giá của một chai này bảy triệu cũng được nữa!”
Phụt!
Mọi người nhất thời cười nghiêng ngả.
“Mẹ, lợi nhuận gấp trăm lần, vậy mà mẹ cũng nghĩ ra, mẹ cũng quá bạo rồi!” Mục Thiên Lam nói.
Ngô Tuệ Lan trừng có một cái: “Người trong nước chính là như vậy, càng đắt càng mua, càng rẻ càng không ai cần, mẹ khuyên con nên hợp tác với Chanel, một chai bảy triệu đưa cho công ty Chanel, để bọn họ dán thương hiệu lên, không quan tâm họ bán bao nhiêu tiền một chai, chúng ta kiếm được lợi nhuận gấp trăm lần là được rồi!”
"Không cần!" Mục Thiên Lam nói: “Tại sao sản phẩm trong nước, lại mang thương hiệu nước ngoài chứ? Chúng ta không thể tự mình xây dựng một thương hiệu quốc tế, nâng tầm tên tuổi thương hiệu trong nước sao?
“Tôi tán thành ý tưởng của vợ tôi” Tiêu Thanh nói.
“Tôi cũng tán thành!”
Mọi người đều tỏ ra tán thành.
Lưu Ngọc Huyên nói: “Vậy thì ra giá một chai bảy trăm nghìn trước, tên của thương hiệu thì mọi người nghĩ ra một cái tên, nhất định phải dễ nghe, dù sao cũng phải đánh tiếng quốc tế, không thể quá quê mùa được.”
Ngô Tuệ Lan lập tức nói: “Chẳng phải có một chữ Lan sao, chúng ta gọi là Lan Mỹ, nghe hay biết bao!”
"Mẹ là muốn thể hiện, bản thân rất đẹp sao?" Mục An Phong cười hỏi.
Ngô Tuệ Lan trưng cậu ta một cái: “Con hỏi bố con đi, lúc mẹ còn trẻ có đẹp hay không, nếu không đẹp, có thể sinh ra mỹ nhân đệ nhất phương Đông như chị gái con không?”
"Ha ha!"
Mọi người phả cười.
“Mặc dù Lan Mỹ dễ nghe, nhưng quê mùa quá, gọi là Lam Thanh thì sao?” Mục An Minh nói.
Ngô Tuệ Lan không vui: "Con ma chết, ông phá tôi có đúng không?”
Mục An Minh nhoẻn miệng cười: “Đã là bà già rồi, đừng có Lan Mỹ nữa, cứ gọi là Lam Thanh đi, sự kết hợp giữa Thiên Lam và Tiêu Thanh, tốt biết bao”
"Tôi đồng ý!"
"Tôi cũng đồng ý!".
Rất nhiều người giơ tay.
Ngô Tuệ Lan tức đến vỗ đôi đũa, không muốn ăn cơm nữa.
Tiêu Thanh cười nói: “Vậy thì gọi là Lan Lam đi”
"Cái này tôi đồng ý!" Ngô Tuệ Lan giơ tay trước.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!