Lúc này, ở nhà họ Lâm, ngày Lâm Nghị Phi lấy chồng vô cùng náo nhiệt.
Trong sảnh lớn có rất nhiều khách mời.
Bởi vì bố của Lâm Nghị Phi chính là ông Lâm Diệu Hoa, vua thế giới ngầm của Dương Thành, rất có tiếng tăm ở Dương Thành, vì thế người tham dự hôn lễ của Lâm Nghị Phi đều là những nhân vật có máu mặt.
Người của mười nhà quyền thế Dương Thành cũng đều có mặt.
Đội ngũ đón dâu cũng đã đến nhà họ Lâm. Lúc này, chú rể Triệu Tử Vinh đang dắt
cô dâu Lâm Nghị Phi đi từ trên lầu xuống dưới.
Lâm Nghị Phi đi quá giới hạn, cắm sừng Triệu Tử Vinh khiến cho Triệu Tử Vinh rất tức giận, muốn chia tay với cô ta là thật.
Anh ta muốn cưới Mục Thiên Lam cũng là thật.
Chỉ là khuôn mặt của Mục Thiên Lam bị hủy, cho nên anh ta chỉ có thể xóa bỏ suy
nghĩ cưới Mục Thiên Lam.
Sau đó Lâm Nghị Phi sống chết quấn lấy anh ta, cùng với áp lực của Lâm Diệu Hoa, vì thế anh ta cũng chỉ có thể cưới Lâm Nghị Phi.
“Oa, oa, oa!"
Trong nháy mắt, sảnh lớn nhà họ Lâm bắt đầu sôi trào.
“Cô dâu thật xinh đẹp mà!”
“Cô dâu và chú rể thật sự là trai tài gái sắc!”
“Đây quả thực chính là một đôi được trời đất tạo nên mà!”
Đủ loại âm thanh tán dương nịnh nọt ùn ùn kéo đến.
Rất nhanh sau đó, chú rể cô dâu đã bước xuống cầu thang, đi đến trước mặt bố mẹ của cô dâu.
“Tử Vinh, bố giao Nghị Phi cho con, từ hôm nay trở đi, hai con chính là vợ chồng rồi, các con phải bao dung lẫn nhau, không thể tính toán chi li, con càng không thể đánh mắng Nghị Phi, hoặc là làm chuyện có lỗi với Nghị Phi, biết không hả? Nếu như để bố biết được con đối xử không tốt với Nghị Phi, bố sẽ không tha cho con đâu” Lâm
Diệu Hoa nói.
Triệu Tử Vinh tươi cười gật đầu: “Bố vợ yên tâm đi a, con sẽ đối xử thật tốt với
Nghị Phi”
“Vậy thì tốt”
Lâm Diệu Hoa lộ ra dáng vẻ tươi cười vui mừng.
Đảm bạn bè của Lâm Nghị Phi cũng tiến lên gửi lời chúc phúc.
Lúc này, ánh mắt của Lâm Nghị Phi lại dừng ở trên người một cô gái, nhìn khuôn mặt sưng phù lợi hại của cô gái này, cánh tay còn bị băng bó treo lên, cô ta hơi nhíu mày hỏi: “Thi Thơ, cậu bị làm sao thế này?”
Hoàng Thi Thơ tủi thân nói rõ ràng sự việc đã trải qua với cô ta một lần.
“Lại là anh ta!”