“Tập đoàn từ kinh đô tới này, đúng là đặc biệt, tuy nhiên chúng ta không cần trực tiếp đối đầu với bọn họ, sở dĩ Doãn Hân có thể lấy được bản hợp đồng kia, chỉ là mèo mù vớ được cá rán, may mắn tặng đúng món quà mà vị chủ tịch kia yêu thích”
Phương Nham dừng lại một chút, còn nói thêm: “Tuy nhiên tôi thật sự không nghĩ tới, một người mang quân hàm cao như vậy lại có thể thích rượu xái núi Ngưu Lan chỉ có giá bảy đồng. Người có thân phận như vậy, đáng ra phải uống những loại rượi nổi tiếng như Mao Đài mới đúng chứ”
“Đúng rồi, lần này tiện nhân Doãn Hân kia, lại hỏi ông nội tôi ý muốn lấy lại vị trí chủ tịch, cô ta chỉ là một nữ nhân, dựa vào cái gì mà đòi ngồi lên vị trí kia, thật sự là, vị trí này nên để lại cho tôi.”
Doãn Bách cắn răng, có chút tức giận, vội vàng nói với Phương Nham: “Tiếp theo, đến lượt các anh ra tay rồi”
"Đương nhiên, sắp tới chúng tôi sẽ tạo ra một loạt tranh chấp với tập đoàn Tam Nguyên, những phiền toái này, các anh đều có thể trực tiếp quăng cho Doãn Hân đến giải quyết, khiến cô ta không thể tự mình xoay sở. Đúng rồi, còn Tân Phong kia, tôi cũng sẽ không bỏ qua”
Phương Nham vừa nhắc tới Tân Phong, trong mắt liền có một đạo hung quang.
Cái quái gì vậy, chỉ là một tên ăn mày nho nhỏ, lại có thể. hết lần này đến lần khác phá hỏng kế hoạch của hắn, quan trọng nhất là còn bắt hắn uống rượu đến mức trúng độc, phải đi bệnh viện cấp cứu.
Mối thù này, hẳn nhất định sẽ trả.
Tuy nhiên, phải dùng một ít thủ đoạn.
Sau đó, Doãn Hân liền đi đến công ty, giải quyết một ít phiền toái nhỏ mà cấp trên giao cho cô, nói là do lỗi của cô mà ra, Doãn Hân cũng không có cách nào cự tuyệt, tuy nhiên năng lực của bản thân cô rất tốt nên những phiền toái đó không phải vấn đề gì lớn.
Mà đúng lúc này, nha đầu Doãn Ngưng Vũ tìm tới Tân Phong.
“Này, tôi có một phi vụ làm ăn, anh có làm hay không?”
Doãn Ngưng Vũ mặc một bộ quần áo bó sát màu đen, bên ngoài khoác một cái áo khoác, lộ ra bộ dáng có chút non nớt, trên tay cầm một bộ mũ bảo hiểm, đứng dựa vào tường, hỏi Tân Phong.
“Làm ăn, làm ăn gì?” Tân Phong đang đeo tạp đề và lau nhà.
"Cùng anh làm ăn kiếm tiền, bây giờ anh chỉ làm một nhân viên bảo an, một tháng nhiều nhất kiếm được bốn ngàn nhân dân tệ, muốn tích góp cho đủ hai triệu tệ trong vòng nửa năm như cha tôi nói, trên cơ bản là không thể nào, hiện tại tôi có một cách, có thể cho anh kiếm được khoản tiền ấy”
Doãn Ngưng Vũ như đang mê hoặc Tân Phong.
Đây chỉ là công việc Tân Phong nghĩ ra để che dấu thân phận, anh nói với mọi người trong nhà là đi làm bảo an ngay tại tập đoàn Phong Hạnh.
Về phần Lưu Lan Mộng của tập đoàn Phong Hạnh, từ lúc xảy ra chuyện lần trước, vẫn không liên lạc với Doãn Hân và 'Tân Phong, Doãn Hân thậm chí tới nhà tìm Lưu Lan Mộng, nhưng Lưu Lan Mộng cũng không dám gặp bọn họ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!