Tiến sĩ T nhận thấy ánh mắt của Lê Văn Vân đang tập trung về phía mình, ông ta gấp quyển sách lại, nhìn về phía Lê Văn Vân, khóe miệng mang một nụ cười có phần khó hiểu.
“Mẹ nó, tại sao mấy thứ chó má này lại tới đây kia chứ.” Lê Văn Vân yên lặng chửi thầm một câu.
“Xảy ra chuyện gì?” Cố Bạch đi bên cạnh anh mở miệng hỏi.
“Anh có thấy người nước ngoài ngồi trên bãi cỏ kia không? Người đó chính là tiến sĩ T trong truyền thuyết đấy.” Lê Văn Vân mở miệng nói.
Nghe thấy cái tên này, lông tơ khắp người Cố Bạch lập tức dựng đứng lên.
Anh ta liếc nhìn về phía bên kia, đồng thời cũng mở miệng nói: “Mấy con chó này tới đây để làm gì chứ?”
Có quá nhiều lời đồn đại về tiến sĩ T, bao gồm cả việc gần đây nhất là ông ta đưa Bùi Nghênh Tùng đi, cùng với trang phục chiến đấu mới, về người này, ngoài thần bí ra, anh ta thật sự không tìm thấy bất kỳ từ nào để hình dung.
Và điểm mấu chốt chính là, bọn họ vẫn chưa hiểu rốt cuộc thằng cháu này định làm cái gì.
Sau khi tiến sĩ T chào hỏi bọn họ xong, ông ta lại ngồi xuống, tiếp tục trưng ra vẻ mặt tươi cười.
Lý Thu đi phía trước cũng đã nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ, anh ta nói với điệu bộ cạn lời: “Vừa rồi không phải Lê Văn Vân và Vãn Hà nói chuyện này sao? Lúc người này tới, tôi nhìn thấy ông ta có dáng vẻ là người phương Tây, trên tay còn cầm một quyển sách, tôi còn tưởng rằng ông ta là linh mục mà các anh sắp xếp cho tôi chứ!”
Lê Văn Vân và Cố Bạch: “…”
“Bỏ đi, trước mắt cứ tiến hành theo quy trình bình thường đi đã!” Lê Văn Vân nói: “Hôm nay, hôn lễ này cần phải được diễn ra êm xuôi, đợi lát nữa khi nghi thức bắt đầu rồi, Cố Bạch, phải phiền anh chút, để tôi đi hỏi xem rốt cuộc thằng cháu kia định làm cái trò quái gì!”
Cùng với ca khúc hôn lễ, dưới cái nhìn hâm mộ của những người ngồi dưới, cô dâu chú rể đi dọc theo thảm đỏ, cùng bước lên sân khấu, Lưu Giai đứng trên bục, trong đôi mắt mang theo ý cười thoải mái, đối với quy trình của một hôn lễ, cô ta đã quá quen thuộc rồi, đợi đến khi người tới, hôn lễ sẽ được diễn ra theo đúng quy trình bình thường của nó.
Cố Bạch bắt đầu bận trước bận sau, Lê Văn Vân sờ sờ cái mũi, tìm cơ hội lẻn vào nơi khách tham gia ngồi, anh vừa mới tới, tiến sĩ T kia đã cười tủm tỉm nói: “Cậu Lê, nói bậy sau lưng người khác là không tốt đâu nha.”
Rất rõ ràng, những gì anh và Cố Bạch nói ban nãy người này đều nghe được hết.
“Ông tới nơi này làm gì? Nếu ông dám gây rối, hôm nay tôi nhất định sẽ chém ông.” Lê Văn Vân hạ thấp giọng mắng.
“Nơi này không phải nơi thích hợp để nói chuyện, ra chỗ khác với tôi đi!” Tiến sĩ T cười tủm tỉm nói: “Tôi tới đây không phải để gây rối, mà là để chúc phúc, có điều, món quà chúc phúc là gì thì đợi lát nữa cậu sẽ biết, đương nhiên, vẫn còn nguyên nhân khác nữa, tôi muốn nói chuyện với cậu.”
Dứt lời, ông ta đứng lên, đi ra bên ngoài.
Lê Văn Vân liếc nhìn Lý Thu và An Nhiên đang tiến hành hôn lễ trên sân khấu, sau đó cũng đi theo người nọ!
Sau khi tới một nơi yên tĩnh, tiến sĩ T đứng lại, tiếp đó ông ta quay đầu nhìn Lê Văn Vân, đánh giá một lượt từ trên xuống dưới, lúc này mới mở miệng nói: “Nhìn cậu bây giờ, tôi cảm thấy có chút giống với Trác Nhất Minh, kỳ thật, đến tận bây giờ tôi vẫn chưa thể tin được, cậu thật sự có thể giải quyết tiêm quỷ vàng kia.”
Lê Văn Vân bĩu môi nói: “Ông tìm tôi là để nói chuyện này?”
“Đương nhiên là không phải!” Tiến sĩ T móc ra một bao thuốc là, sau đó ông ta đưa Lê Văn Vân một điếu.
Lê Văn Vân muốn từ chối theo bản năng, nhưng khi nghĩ đến những điều tiến sĩ T đã làm, anh suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn giơ tay nhận lấy điếu thuốc, sau khi châm lửa, tiến sĩ T nói: “Lê Văn Vân, cậu đã nghĩ tới chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo chưa? Mặc dù lần này tiêm quỷ vàng đã chết, nhưng dưới sự bố trí của nó, tiêm quỷ bắt đầu đổ bộ trên toàn thế giới, ví dụ như khi cậu nhìn lên bầu trời, sẽ có một tiêm quỷ rơi xuống Tô Chiết này, hơn nữa nhìn dáng vẻ thì có lẽ cấp bậc của nó không hề thấp!”
“Tôi sẽ giải quyết!” Lê Văn Vân bĩu môi nói.
“Tôi nói tôi sẽ tặng cô dâu chú rể một món quà, tôi sẽ giải quyết nó, đúng lúc, tôi cũng muốn nghiên cứu xem rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra với đám tiêm quỷ đỏ này.” Tiến sĩ T cười tủm tỉm nói: “Cái tôi muốn hỏi cậu chính là, cậu cảm thấy nếu tiêm quỷ đổ bộ xuống toàn thế giới, loài người sẽ đi về đâu?”
Lê Văn Vân nhăn mày nói: “Chúng tôi sẽ cố gắng khống chế!”
“Vậy sao?” Tiến sĩ T nhàn nhạt nói: “Ngôn ngữ của tiêm quỷ, các người vẫn chưa chinh phục được, nhưng tôi lại hiểu biết một chút về nó, nói như vậy, chắc cậu hẳn là cũng rõ, tiêm quỷ vàng không phải là mạnh nhất, trên nó còn có màu tím, mà trên cấp màu tím đó còn có cấp bậc nữa hay không, tôi cũng không rõ ràng lắm.”
Nói tới đây, ông ta sờ sờ cằm nói: “Tiêm quỷ màu tím, có lẽ đến cả Trác Nhất Minh cũng không thể đối phó nổi.”
“Rốt cuộc thì ông muốn nói cái gì?” Lê Văn Vân rít một hơi thuốc lá, anh phát hiện bản thân có hơi không hiểu rốt cuộc người này muốn làm cái gì.
“Tôi chỉ muốn nói cho cậu nghe tương lai con người sẽ phải đối mặt với cái gì, tần suất tiêm quỷ rơi xuống trái đất sẽ càng ngày càng dày đặc, hiện tại Người Gác Đêm các cậu lại rơi vào tình thế loạn trong giặc ngoài, người của khu Tội Ác xuất hiện với quy mô lớn, hơn nữa số người này sẽ càng ngày càng tăng cao, nhưng yên tâm đi, bên phía tôi, tôi sẽ nghĩ cách giúp cậu hợp nhất một số người, sẽ không để họ làm điều xằng bậy.” Tiến sĩ T nói.
“Vậy còn ông!” Lê Văn Vân nhìn về phía ông ta, nhướng mày hỏi: “Ông làm những chuyện này rốt cuộc là vì cái gì? Mục đích của ông sau tất cả những chuyện này là gì?”
“Đây là một trò chơi, cũng là một lần thử nghiệm, tôi không muốn khi đối mặt với tiêm quỷ, Người Gác Đêm các cậu phải bỏ mạng quá nhanh, dẫu sao thì thời gian tiêm quỷ rơi xuống với quy mô lớn không phải quá ngắn, đến lúc đó, tiêm quỷ sẽ tập kích những thành phố bình thường này, sẽ có một số lớn người phải bỏ mạng, siêu cấp cũng chỉ có mấy người như thế, đến lúc đó bọn họ chết rồi, người thường hoàn toàn không còn cách nào để tiếp tục chống cự nữa, ắt sẽ có vô số người thường phải bỏ mạng.” Tiến sĩ T dường như đang nói về một điều hết sức bình thường.
Sau đó ông ta lại cười nói: “Đến lúc đó cả trái đất này sẽ bị sụp đổ hoàn toàn, vô số người phải giãy giụa bên bờ vực của cái chết. Đương nhiên, loài người sẽ không bị diệt vong hoàn toàn! Nhìn vào lịch sử có thể thấy được, con người là một sinh vật kỳ lạ, dưới tình thế tuyệt vọng nhất, sẽ có mấy nhân vật anh hùng xuất hiện, bọn họ có lẽ sẽ quy phục, hoặc có lẽ sẽ phản kháng, nhưng điều có thể chắc chắn chính là, không gian hoạt động sẽ trở nên rất rất hạn hẹp, và theo suy tính của tôi, con người sẽ bị diệt sạch đến mức chỉ còn khoảng hai tầng, sau đó rút lui, hơn nữa vị trí có lẽ là ở Du Châu kia! Nơi đó có rất nhiều núi, không thích hợp để tiêm quỷ tác chiến!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!