Cố Bạch nói: "Bọn tôi đi cùng anh đi, tuy không đánh lại Eddie Hodges, nhưng đến lúc đó chặt chém mấy thằng em của ông ta thì vẫn không thành vấn đề."
Đám người Phạm Nhược cũng gật đầu.
Lê Văn Vân lắc đầu nói: "Thôi, mọi người dẫn Liễu Ngọc trở về, trận chiến của siêu cấp, mọi người không xen vào được đâu."
Phạm Nhược Tuyết gật đầu nói: "Ừ, thế anh cẩn thận một chút, có về ăn cơm chiều không?"
Lê Văn Vân nhếch miệng nói: "Sẽ về ăn!"
Bên cạnh, quản gia Eddie Hodges nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, khóe miệng thoáng co giật, bọn họ cứ như đang nói phải đến đánh nhau với Eddie Hodges một trận không bằng.
Quản gia biết rất rõ rốt cuộc Eddie Hodges khủng bố tới cỡ nào, Lê Văn Vân này vừa mới khôi phục đã hô hào muốn đi chém Eddie Hodges, ông ta nghe vào tai mà thấy thật sự rất lạ lùng.
Có điều đây là chuyện của đám người Lê Văn Vân bọn họ, ông ta cũng chẳng muốn quản, đương nhiên, cũng không dám quản.
Sau khi Lê Văn Vân và Lý Thu lên xe, vị quản gia này liền lái chiếc xe cổ, chậm rãi chạy tới trung tâm thành phố.
Rất nhanh, bọn họ đã tiến vào bên trong trang viên, xe vẫn dừng tại đại sảnh lần trước.
Lê Văn Vân và Lý Thu xuống xe, quản gia nói: "Ngài Eddie Hodges đang đợi trong đại sảnh, hai vị cứ đi thẳng vào là được."
Lê Văn Vân gật đầu, anh nhìn thoáng qua Lý Thu, Lý Thu thở ra một hơi nói: "Đợi lát nữa muốn xử ông ta thì cứ nói với tôi một tiếng trước là được, tôi sẽ cho ông ta một phát súng trước!"
Anh ta nói xong, ánh mắt mang theo vẻ chờ mong.
Năm năm trước, lúc đó anh ta đã từng bắn Eddie Hodges bị thương. Hiện tại anh ta đã có tiến bộ, anh ta rất chờ mong một phát súng này có thể có tác dụng lớn hơn đối với Eddie Hodges.
Bọn họ nói xong, chậm rãi đi vào trong phòng.
Vừa mới đi vào, ánh mắt Lê Văn Vân đã hơi ngẩn ra, anh phát hiện trong cả căn phòng, trừ Eddie Hodges ra, còn có một người nữa, đúng là ông chủ Tứ Hợp Lâu, Minh Sùng!
"Sao anh lại ở chỗ này?" Lê Văn Vân ngạc nhiên nhìn Minh Sùng.
Minh Sùng vẫn là cái vẻ mặt đó, không có chút biểu cảm nào, anh ta nhìn thoáng qua Lê Văn Vân, trên mặt xuất hiện một nụ cười cứng ngắc, nói: "Đến thăm thôi, không nghĩ tới cậu đã khôi phục rồi."
Lê Văn Vân nhíu chặt lông mày, trực giác nói cho anh biết, Minh Sùng xuất hiện ở đây là chuyện không hề đơn giản như vậy, anh nhìn thoáng qua Minh Sùng, sau đó chuyển ánh mắt về phía Eddie Hodges, nhếch miệng nói: "Hiện tại ông có thể nói cho tôi biết chỗ của mấy người bạn của tôi chứ!"
Eddie Hodges mỉm cười, nghênh ngang ngồi ở trên ghế sofa, ông ta nhìn Lê Văn Vân nói: "So với tin này, tôi nghĩ có một tin sẽ khiến cậu càng có hứng thú muốn biết hơn, đó là về Người Gác Đêm liên hợp với bên quân đội để trừng trị cậu."
Sắc mặt của Lê Văn Vân và Lý Thu đồng thời thay đổi, Lý Thu nắm chặt cây súng bắn tỉa trong tay nói: "Có ý gì?"
"Vào ngày hôm qua, tôi có nhận được một tin tức, Người Gác Đêm liên hợp với quân đội quốc tế mở hội nghị, Demps liệt kê một loạt về tội trạng của cậu, còn nói cậu sẽ khiến cho Người Gác Đêm nội loạn, nói Hoa hệ bao che cho cậu, nói cậu đòi mưu tính thống trị tất cả Người Gác Đêm, còn nói cậu quật khởi nhanh chóng, khiến cho mỗi nhà đều kiêng kị, cuối cùng thì tiến hành bỏ phiếu, quyết định đuổi cậu khỏi Người Gác Đêm." Eddie Hodges cười tít mắt nói: "Nói cách khác, hiện tại cậu đã không còn là Người Gác Đêm nữa rồi."
"Cái gì!" Ông ta vừa dứt lời, Lý Thu đã hoảng sợ kêu lên.
Vẻ mặt Lê Văn Vân cũng hơi trầm xuống.
"Lão đại, anh đừng nghe thằng cha này nói, thằng cha này đang nói chuyện vớ vẩn cố ý làm rối loạn cảm xúc của anh." Lý Thu vội vàng Lê Văn Vân nói: "Mấy năm đó anh đã lập bao nhiêu công cho Người Gác Đêm, anh còn có được một huân chương Tinh Diệu, cứu vớt vô số người, bọn họ không thể nào làm ra quyết định như vậy, thậm chí dưới tình huống không tiến hành điều tra anh thì ại càng không thể đưa ra loại quyết định này."
Lê Văn Vân chau mày.
Phản ứng đầu tiên của anh cũng là không có khả năng, nhưng anh lập tức nổi lên nghi ngờ.
Huân chương của Demps có lẽ không nhiều bằng Lê Văn Vân, nhưng với tư lịch, cấp bậc của ông ta đều có địa vị hết sức quan trọng trong hệ thống Người Gác Đêm.1
Cộng thêm lý do ông ta đưa ra quả thật khiến cho Người Gác Đêm của các quốc gia khác có cảm giác kiêng kị, nếu thế thì tất cả những chuyện này không phải đều không có khả năng.
Người Gác Đêm quá đặc biệt đối với Lê Văn Vân, chuyện xảy ra vào ba năm trước, bên Hoa hệ hiển nhiên biết rõ tất cả có liên quan đến Demps, nhưng lại không có chứng cớ, cho nên khiến cho Đường Đường không thể minh oan.
Mà bọn họ muốn báo thù cũng khó!
Cái gọi là vì đại cục chính là bên Hoa hệ không có cách nào giúp Lê Văn Vân.
Nhưng Lê Văn Vân lại có tình cảm sâu đậm với Người Gác Đêm.
Tất cả mọi thứ hiện tại anh có đều là Người Gác Đêm cho, không có Người Gác Đêm, anh không thể thành siêu cấp, không thể đạt được huân chương, càng không thể có được đế quốc buôn bán khổng lồ ở trong thành phố.
Nếu không có Người Gác Đêm, sẽ không có Trác Nhất Minh, Lê Văn Vân hiện tại có lẽ vẫn còn đang ngồi đếm lịch ở trong tù.
Hiện tại Eddie Hodges nói với anh, anh bị đuổi khỏi Người Gác Đêm, trong lòng anh, dù ít dù nhiều cũng sẽ có cảm giác kỳ lạ.
Anh từng nghĩ tới, vì báo thù, anh sẽ không liên lụy đến Hoa hệ, chủ động rời khỏi Người Gác Đêm.
Nhưng anh không nghĩ tới anh lại bị đuổi với lý do nực cười thế này.
Anh nhìn về phía Minh Sùng, Minh Sùng cũng là Người Gác Đêm.
Minh Sùng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, sau đó gật đầu nói: "Quả thật là như vậy, Demps có địa vị rất cao, hết sức quan trọng, ông ta có năng lực làm được tất cả những điều này. Hơn nữa…"
Nói tới đây, anh ta lại thở dài thêm tiếng nữa nói: "Hơn nữa… ông ta còn đề nghị liên hợp với quân đội, ban hành Huyết Sắc Lệnh với cậu."
Huyết Sắc Lệnh!
Nghe đến cái tên này, Lê Văn Vân và Lý Thu đồng thời nhíu mày, trên trán Lý Thu nổi gân xanh, anh ta nói: "Con mẹ nó, con chó già Demps này!"
Đúng vậy, anh ta tức giận rồi!
Lê Văn Vân cũng vậy, Đường Đường cũng thế, đều đã làm ra cống hiến vĩ đại cho Người Gác Đêm.
Nhưng hiện tại, với công lao như thế mà anh vẫn bị trục xuất khỏi Người Gác Đêm, lý do đưa ra cũng đủ khôi hài.
Thậm chí, bọn họ còn ban hành Huyết Sắc Lệnh đối với Lê Văn Vân!
Huyết Sắc Lệnh có ý nghĩa gì, chỉ cần Lê Văn Vân xuất hiện ở bên ngoài, vậy thì không chết không dừng!
Bọn họ hoàn toàn đặt Lê Văn Vân về phía đối lập với Người Gác Đêm.
Minh Sùng thở dài một hơi nói: "Cậu nhóc, cậu không cần phải vội, tất cả chỉ là nhất thời, cậu cũng nên hiểu cho Trác Nhất Minh, cái nồi kia quá lớn, không phải ông ta không muốn gánh, mà là không dám gánh. Chiến tranh càng ngày càng gần, đến lúc đó nếu bùng nổ toàn diện, Người Gác Đêm cần sức mạnh của cậu. Sẽ có cách khiến cậu trở về!"
"Cho nên?" Lý Thu lạnh nhạt hỏi: "Các anh coi Lê Văn Vân thành cái gì? Gọi thì đến, đuổi thì đi?"
Anh ta lạnh nhạt nhìn về phía Minh Sùng, sau đó nói: "Tôi nghe lão đại có từng nhắc đến anh, anh là Người Gác Đêm đúng không, vậy thì hiện tại anh ở đây chứng kiến giúp tôi, tôi, Người Gác Đêm Hoa hệ Số Mười Hai, Lý Thu, từ hôm nay trở đi, rời khỏi Người Gác Đêm Hoa hệ! Nếu anh có cách liên lạc với bên ngoài thì truyền tin cho ông già kia! Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không còn là một thành viên của Người Gác Đêm nữa!"
"Lão đại, hiện tại anh đi đâu, tôi theo tới đó!" Lý Thu nhìn Lê Văn Vân nói với giọng điệu chắc chắn.
Lê Văn Vân thở dài một hơi, anh cố gắng bình ổn lại cảm xúc đang dao động của mình, sau đó nhìn về phía Eddie Hodges nói: "Việc này, tạm thời tôi không quản, tôi có bị đuổi hay không, cũng không quá quan trọng, có lẽ sau khi bị đuổi rồi tôi không còn cần phải băn khoăn quá nhiều, vốn dĩ tôi chỉ nghĩ muốn làm thịt một mình Demps thôi, sẽ không động đến Người Gác Đêm Europa, nhưng hiện tại, nếu bọn họ đã ban hành Huyết Sắc Lệnh với tôi, vậy thì đến lúc đó tôi đi tìm Demps, ai chặn đường tôi, tôi sẽ chém người đó!"
Minh Sùng nghe thấy những lời Lê Văn Vân nói, chân mày nhíu lại với nha.
Sau đó Lê Văn Vân toét miệng nhìn về phía Eddie Hodges nói: "Hiện tại, chúng ta vẫn nên nói về việc của chúng ta đã, việc của tôi tại khu Tội Ác chính là khiến ông nói ra nơi đám người Khương Vĩ ở."
Eddie Hodges khẽ híp mắt nói: "Xem ra cậu thật sự rất tự tin, cho rằng mình có thể khiêu chiến tôi sao?"
Ông ta đi đến bên cạnh bàn, rót một ly rượu đỏ, lắc lắc trong tay.
"Xoẹt!"
Tiếng rút đao vang lên, Lê Văn Vân nhìn Eddie Hodges nói: "Thử xem?"