Cùng Hoàng Phương Phi đi đến nhà ăn, người phụ nữ thép của phòng kinh doanh này trực tiếp dẫn Long Thiên đến nhà ăn chọn món trên lầu hai, gọi ba món một canh, đều là những món ăn trong gia đình bình thường, có lẽ cũng đã thăm dò được Long Thiên không thích những món thịt thà cá mú cầu kỳ, cho nên gọi rất đơn giản.
Hai người vừa nói chuyện vừa tìm chỗ ngồi, Long Thiên cũng khéo léo giữ một khoảng cách nhất định với Hoàng Phương Phi, người phụ nữ này rất giỏi dụ dỗ người khác, nhất cử nhất động đều đầy cảm giác quyến rũ, thậm chí thỉnh thoảng còn có những câu nói đùa xấu hổ hơn cả Long Thiên, đại khái là Long Thiên đã đồng ý ngày kia sẽ tháp tùng cô ta, cho nên trông cô ta rất vui vẻ, không ngừng gắp thức ăn cho Long Thiên, khiến không ít đàn ông bàn bên nhìn mà đều âm thầm ngưỡng mộ.
Người này trông cũng không đẹp trai lắm, tại sao cô Hoàng lại đối xử với anh ấy tốt như vậy, việc này cũng kỳ lạ ghê, lẽ nào người đẹp bây giờ đều thích những người đàn ông bình thường sao, khẩu vị nặng vậy à? Đây có lẽ là câu hỏi nghĩ mãi không thông của đám đàn ông đang ở trên căn-tin lầu hai.
Kỳ thực Long Thiên cũng không xấu, chải chuốt một chút thì cũng khá đẹp trai, nếu không thì một thân âu phục màu đen tối hôm đó đã không khiến mọi người chú ý rồi, nhưng vấn đề là anh ấy quá lười, lười ăn diện cho nên trông rất tầm thường.
Không chỉ đàn ông thắc mắc Long Thiên có sức hấp dẫn gì mà ngay đến cả phụ nữ cũng lũ lượt tò mò nhìn anh, phụ nữ đều rất thích tám chuyện, rất nhanh đã có người nhắc đến Long Thiên, sau khi biết đây chính là người đã đánh Trương Lượng, hơn nữa còn là giám đốc nhân sự mới nhậm chức thì ai ai cũng đã bừng tỉnh hiểu ra, người này bây giờ xem như chính là một nhân vật quan trọng của tập đoàn Vương Thị, nghe nói hôm trước còn giúp tập đoàn Vương Thị thu hồi được món tiền đã mất hi vọng từ lâu, người có thể làm được chuyện lớn như vậy nếu như không có chút bối cảnh thì không thể tin được.
Vậy là chủ đề người đàn ông đang ngồi đối diện với Hoàng Phương Phi là ai nhanh chóng chuyển thành Long Thiên rốt cuộc có chống lưng thế nào, trong đó cũng có không ít cô gái trẻ liếc mắt đưa tình sùng bái nhìn Long Thiên, nếu không phải có cô Phi ở đó thì có lẽ vài cô gái trẻ đã muốn đến làm quen rồi.
Trong đó bao gồm cả Mộc Tiểu Nhã, người đang bừng bừng hăng hái lên lầu hai định mua cho Long Thiên một cái đùi gà to, cô vừa bước chân lên lầu hai thì nhìn thấy rõ ràng Long Thiên đang ngồi cùng Hoàng Phương Phi, lúc đó trong lòng cảm thấy có chút khó chịu, cảm giác giống như mẹ hiền vợ đảm bắt gian tại trận kẻ thông dâm đang ở trên giường vậy.
"Sao trưởng phòng Hoàng lại ăn cơm cùng anh Thiên nhỉ?"
Mộc Tiểu Nhã băn khoăn trong lòng, nhưng vẫn thoải mái đi tới ngồi bên cạnh Long Thiên, cười nói: "Anh Thiên, anh ở đây à, tôi còn tưởng anh ở dưới lầu một, ồ, trưởng phòng Hoàng cũng ở đây, hai người đang nói chuyện gì thế?"
Rất nhiều bà tám hóng hớt đang âm thầm quan sát đều cảm thấy bắt đầu náo nhiệt rồi, mọi người đều biết Long Thiên đánh Trương Lượng là vì đứng ra bảo vệ Mộc Tiểu Nhã, thế là tự nhiên nhận định mối quan hệ giữa Mộc Tiểu Nhã và Long Thiên không đơn giản, hơn nữa còn rất có khả năng là người yêu của nhau, giờ tất cả đều ở đây, lẽ nào lại xuất hiện tình tiết tiểu tam đấu với chính thất sao?
Long Thiên quay lại nhìn Mộc Tiểu Nhã, lập tức nở nụ cười cả người lẫn vật đều vô tội nói: "Chuyện công việc thôi, cô chưa ăn cơm à, hay là ăn cùng luôn không?"
Mộc Tiểu Nhã cũng không khách sáo, sau khi bảo nhân viên phục vụ mang lên một bát cơm rồi mới cười nói: "Vậy cung kính không bằng tuân lệnh, trưởng phòng Hoàng, chị không ngại chứ?"
Cô đã mang cả cơm đến rồi, ai có thể đuổi cô đi chứ, trong lòng Hoàng Phương Phi cười khổ, người phụ nữ này đã tôi luyện nhiều năm, sao không thể nhìn ra được chút tính toán của Mộc Tiểu Nhã chứ, bình dấm chua này đã đổ rồi, có lẽ chỉ Long Thiên là không biết gì thôi.
Hoàng Phương Phi cũng không ghét bỏ hành động của Mộc Tiểu Nhã, ngược lại còn cảm thấy khá vui vẻ, cô ta rất thích trêu ghẹo Mộc Tiểu Nhã thật thà, mỗi lần chạm mặt đều trêu cho cô gái nhỏ này phải đỏ mặt tía tai, dẫn đến mỗi lần Mộc Tiểu Nhã nhút nhát gặp phải mình đều cố tình đi đường vòng, hôm nay lại tự mình mò đến, thật sự khiến Hoàng Phương Phi không thể không cảm thán sức mạnh của tình yêu.
"Tiểu Nhã, cô sợ tôi cướp mất bạn trai của cô cho nên mới tới đây giám sát chứ gì", Hoàng Phương Phi nói trúng tim đen.
Con chim non như Mộc Tiểu Nhã làm sao có thể đấu được với cô Phi công phu thâm sâu chứ, một câu nói đã không biết phải trả lời thế nào, chỉ đành cúi đầu lí nhí nói: "Anh Thiên không phải là bạn trai của em, em chỉ tới ăn cơm thôi".
"Ồ, thật sao? Cô chắc chắn chứ?", Hoàng Phương Phi vui vẻ nói: "Nếu như cô không phải là bạn gái của cậu ấy thì tôi không lo lắng nữa rồi, nói thật với cô, tôi đã hẹn với Long Thiên tối nay cùng đi ăn tối rồi, cô cũng biết chị Hoàng đây cũng độc thân lâu năm rồi, may quá cô không tranh giành với tôi".
Mộc Tiểu Nhã 'a' một tiếng, ngẩng đầu nhìn Long Thiên rồi lại nhìn Hoàng Phương Phi, lấy hết dũng khí nói: "Trưởng phòng Hoàng, cách biệt tuổi tác giữa hai người hơi lớn mà".
"Long Thiên hai mươi hai tuổi, tôi cũng chỉ hơn cậu ấy có sáu tuổi, tục ngữ có câu rất hay, phụ nữ hơn ba tuổi như ôm cục vàng, tôi hơn sáu tuổi chẳng phải là ôm được hai cục sao, hơn nữa, cô tưởng chị đây sẽ để ý mấy vấn đề nhỏ như tuổi tác sao?", Hoàng Phương Phi cảm thấy rất thú vị, lại chọc thêm vài câu nữa.
Mộc Tiểu Nhã không biết làm sao nên buột miệng nói ra: "Trưởng phòng Hoàng, chị không thể làm thế được!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!