Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

“Em nghe được cái gì thì là cái đó”, Long Thiên không biết sống chết nói, như lợn chết rồi không sợ nước sôi.  

             Vương Lệ Trân nói với giọng âm u: “Long Thiên, anh có tin là tôi khiến Long Thiên Tượng lập tức đưa anh về thủ đô của anh không!”  

             “Tin chứ, em làm được chuyện đó thì sao, giỏi lắm hả? Nếu như em tài giỏi thật thì tại sao vẫn còn khóc như một đứa ngốc thế kia? Cái tên Chung Tân Vinh đó chỉ là thứ rác rưởi, có đáng để em từ chối tất cả đàn ông trên đời này không?”, Long Thiên không hề nhượng bộ nói.  

             Sắc mặt Vương Lệ Trân khá là âm u, cô đột nhiên cười lạnh nói: “Đừng nói với tôi là anh đang ghen nha?”  

             “Chẳng lẽ em không thế ư? Vương Lệ Trân, em không hề có tí tự tin nào như thế ư? Tự nghĩ rằng mình không đấu lại Cừu Đông Thanh nên còn không dám thử dù chỉ là một lần hả?”  

             Vương Lệ Trân từng điều tra về Long Thiên nên cũng biết Cừu Đông Thanh là ai, cô cũng thấy phản cảm về điều này nhất. Nếu người ta đã có hôn ước thì tại sao lại kết hôn với cô, chỉ mỗi cái tính bội tình bạc nghĩa đó cũng đủ để Vương Lệ Trân phán Long Thiên án tử hình. Nếu tất cả đã được phơi bày ra như thế, Vương Lệ Trân cũng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Tôi biết lý do anh muốn ở lại Bắc Hải này, nếu như anh vẫn còn muốn sống những ngày bình yên thì đừng chạy tới kiếm chuyện với tôi, nếu không một cú điện thoại của tôi thôi thì thiên quân vạn mã của họ Long không kéo tới đây chắc?”  

             “Em không nỡ để anh đi đâu”, Long Thiên tự tin nói.  

             Vương Lệ Trân hừ lạnh, bảo: “Nếu như anh tự tin như thế thì cần gì phải mạo hiểm như vậy. Long Thiên, tôi không phải là loại người háo sắc, anh cứu tôi một lần hai lần thì tôi sẽ lấy thân báo đáp cho anh chắc? Anh xem thường Vương Lệ Trân này quá rồi”.  

             “Thế thì em gọi điện thoại ngay bây giờ đi, để Cừu Đông Thanh tới đưa anh đi, em không phải thấy sẽ đỡ phiền lòng”, Long Thiên bất chấp được ăn cả ngã về không, nói.  

             “Tại sao tôi phải làm thế?” Vương Lệ Trân hỏi ngược lại.  

             Những lời đó khiến Long Thiên ngơ ngác, anh còn chưa kịp đáp lời thì Vương Lệ Trân đã đóng sầm cửa lại. Long Thiên tựa vào cửa ngồi xuống, lẩm bẩm: “Phen này ngu người rồi, cứ tưởng là dùng phép khích tướng sẽ khiến nữ vương tỉnh táo lại, kết quả lại để lộ nhược điểm lớn nhất của mình ra, Vương Chấn Đào, nếu như ông không để lại chút di sản nào cho đứa con rể này thì có đánh chết tôi cũng không giúp ông giữ lấy con gái cưng nhà ông đâu. Cô vợ nữ vương của tôi thích làm cái gì thì làm, tôi với cô ấy là nước sông không phạm nước giếng!”  

             Long Thiên cô đơn lẻ loi ngồi trước cửa cằn nhằn lẩm bẩm mãi, cuối cùng phải tựa vào cửa nhắm mắt ngủ.  

             Vương Lệ Trân đứng sau cửa đếm ngược từ một trăm xuống không, sau đó phát hiện ra cánh cửa lặng yên không có một tiếng động nào mới duỗi lưng đi vào phòng tắm, nở nụ cười điên đảo chúng sinh. Chắc là tối nay sẽ không còn cơn ác mộng đó nữa đâu, suy cho cùng ngoài cửa cũng có một người ngồi lù lù đó trông chừng cho cô cơ mà.  

             Phòng Vương Lệ Trân cực kì lớn, cũng cực kì lộng lẫy, khi cô cởi quần áo bước vào phòng tắm thì gió ngoài cửa sổ đã thổi bay tài liệu trên bàn, trên đó chính là ghi chép về mạng lưới quan hệ của gia tộc nhà họ Long, tỉ mỉ đến mức không thể tỉ mỉ hơn.  

             Tò mò hại chết mèo, từ đầu Vương Lệ Trân đã biết rõ điều đó, nhưng trời sinh ra mèo đã có cái tính đó rồi thì làm sao sửa được?  

             “…”  

             Cùng lúc đó, trong một phòng tập bắn cung, một người đàn ông cầm cung tên trong tay, bắn liền mười mũi tên cắm vào giữa hồng tâm.  

             Người đàn ông đó thắt tóc đuôi sam, sở hữu gương mặt tuấn tú, vẻ ngoài điển trai như nhân vật truyện tranh bước ra từ những trang sách, thế nhưng nó không hề ẻo lả mà lại khiến người đó có được khí chất lạnh lùng sắc bén như dao găm.  

             Đằng sau người đàn ông đó là cô gái có dáng người bốc lửa, người con gái đó trông rất đẹp, không phải là kiểu đẹp son phấn má hồng diêm dúa, ngực tấn công mông phòng thủ, vớ lưới đen, giày cao gót, bộ trang phục công sở bó sát người, đó chính là cô gái có thể khiến tất cả mọi đàn ông đều sẵn sàng vung tiền như rác.  

             Trai đơn gái chiếc đứng trong một căn phòng vắng người, lẽ ra nên có vài câu chuyện tình yêu nam nữ nào đó mới đúng nhưng người con gái đó chỉ đứng báo cáo về những thông tin tài liệu trong tay mình, người đàn ông đó cũng chỉ nghe.  

             Nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra ánh mắt cô gái nhìn người đàn ông đó có sự tôn kính, tất nhiên những suy nghĩ non nớt của cô gái trẻ không thể giấu được hắn ta, chỉ cần người này muốn thì một câu nói là đủ để cô gái đó tự động cởi sạch quần áo và nằm lên giường chờ, nhưng người đàn ông đó đã không làm thế.  

             Khao khát chính là thứ tình cảm xa xôi và khó hiểu nhất.  

             Nhưng nó lại là thứ tình cảm đủ để khiến người ta phải bán mạng cho ai đó, nếu như chọc thủng lớp giấy đó thì sẽ đánh mất quyền kiểm soát.  

             Chờ đến khi cô gái báo cáo xong, người đàn ông đó cười nói: “Thảo nào Hoàng Trung Nghĩa lại vấp phải cái nạn lớn, ngã xuống đau đớn như vậy. Nhà họ Long ở thủ đô, con trai Long Thiên Tượng, đúng là hổ phụ vô khuyển tử mà”.  

             “Cậu chủ, chúng ta có nên chuẩn bị một vài thứ không?”, người phụ nữ vừa dè dặt hỏi vừa cung kính giơ chiếc khăn lau mặt lên.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!