Sau khi Phạm Thái Nhàn tỉnh dậy, biết Tư Đồ Văn vì truyền hết công lực cho mình mà qua đời khiến anh ta đau khổ dày vò một thời gian dài, mượn rượu giải sầu, bỏ bê luyện tập.
Ông nội anh ta thấy vậy thì không khỏi đau lòng, bèn nói cho anh ta biết những lời mà Tư Đồ Văn dặn dò trước lúc chết, bảo anh ta nếu không muốn đuổi cùng giết tận nhà họ Yên thì đừng bắt ép. Dù gì Tư Đồ Văn cũng chỉ có một đồ đệ là Phạm Thái Nhàn, không muốn cưỡng ép anh ta bất cứ điều gì, chỉ mong anh ta sống vui vẻ an nhàn cả một đời.
Nghe xong di ngôn của sư phụ, Phạm Thái Nhàn như chợt bừng tỉnh, thiết nghĩ không thể phụ lòng sư phụ mình, bèn bắt đầu lao vào điên cuồng tu luyện, một thời gian không lâu sau tuyên chiến với Yên Vô Song và đã dành chiến thắng.
Về phần Long Thiên, trải qua vô số gian nan thử thách, cuối cùng anh phát hiện ra Lâm Chi Tử năm đó vẫn chưa chết.
Long Thiên không ngờ ông trời không đối xử tệ với anh, ít nhất lại cho anh thêm một cơ hội nữa để bù đắp cho Lâm Chi Tử.
Nhưng chẳng phải Lâm Chi Tử bị người ta hại chết rồi sao, tại sao bây giờ lại có thể bình an vô sự xuất hiện trước mặt anh thế này.
Liên quan đến điểm này, người của Long Thiên Tiếu cử đến giải cứu Lâm Chi Tử giải thích nói: "Lúc ở cục phát triển kỹ thuật, chất độc trong người Lâm Chi Tử đã được tôi loại bỏ sạch sẽ, cho nên cái chết của người hạ độc kia không gây nên ảnh hưởng gì với cô ấy, cô ấy chỉ bị mất trí nhớ mà thôi, thời gian này tôi đã giúp cô ấy hồi phục lại bình thường rồi".
Long Thiên vui mừng nói: "Cũng có nghĩa là Chi Tử đã không còn nguy hiểm gì nữa".
Người kia gật đầu cười nói: "Anh có vừa ý với món quà này không?"
"Đương nhiên là vừa ý quá rồi!"
Long Thiên thâm tình nhìn Lâm Chi Tử nói: "Cảm ơn em đã trở về bên cạnh anh".
Lâm Chi Tử mỉm cười nói: "Chúng ta là một đôi định sẵn là phải ở bên nhau, em sẽ mãi mãi ở bên cạnh anh".
Đúng lúc này Đạm Ngạo Nam đề nghị nói: "Nếu như Long Thiên đã tỉnh lại rồi, lại tình đầu ý hợp với Lâm Chi Tử, hay là tuần sau cùng tổ chức hôn lễ với chúng tôi đi!"
"Tổ chức hôn lễ?", Long Thiên ngờ vực hỏi, lẽ nào trong đây còn có người nào khác sắp kết hôn sao.
Đạm Ngạo Nam vui vẻ đáp: "Đúng vậy, tôi và Tư Khiết, Công Cẩn và Thiên Tinh, chúng tôi đều dự tính sang tuần sau sẽ tổ chức hôn lễ, hay là anh cũng tham gia cho xôm đi".
Vừa nghe vậy, Đoàn Tư Khiết bên cạnh Đạm Ngạo Nam bực mình nhéo tai Đạm Ngạo Nam nói: "Chuyện này còn có thể cho xôm sao? Nếu như anh chỉ cảm thấy chơi vui vậy thì em sẽ không gả cho anh nữa".
"Vợ à, đau...", Đạm Ngạo Nam xin tha nói.
Thấy cái đôi oan gia này như vậy tất cả mọi người đều bật cười, chỉ có duy nhất Tào Tử Kiến là chua xót nói: "Đừng nói tôi không nhắc nhở các cậu, đam mê ân ái là chết nhanh lắm đấy!"
Lưu Công Cẩn và Đạm Ngạo Nam đều tìm được tình yêu của đời mình, chỉ có mình ông ta là vẫn cô đơn lẻ bóng, nên đương nhiên Tào Tử Kiến thấy không vui rồi, có điều ông ta cũng chỉ ghen tỵ ngoài miệng nói vài câu vậy thôi, chứ trong lòng thì vẫn chúc mừng mấy đôi uyên ương mới này.
Long Thiên cười ha ha nói: "Vậy thì sẽ khá xôm đấy, liền một lúc được uống rượu mừng của mấy người các cậu, còn có thể tiết kiệm chút tiền nữa".
"Bớt đi, hôn lễ cùng tổ chức, nhưng tiền mừng thì một đồng cũng không được thiếu", Lưu Công Cẩn nghiêm túc nói.
Long Thiên nói vài câu được rồi, sau đó nói với Lưu Công Cẩn: "Thật sự định ở đây giải quyết chuyện chung thân đại sự của cậu, không đợi Mã Tiêu Tiêu lớn nữa à".
"Tiêu Tiêu xứng với người đàn ông tốt hơn", Lưu Công Cẩn vừa nói vừa cầm tay Lâm Thiên Tinh lên nói tiếp: "Hơn nữa, tôi cũng đã tìm được một nửa của đời mình rồi".
Lâm Thiên Tinh hiếm lắm mới thấy đỏ mặt gật đầu, có thể thấy đôi này hoàn toàn rất tâm đầu ý hợp.
Đạm Ngạo Nam lại hùa theo nói: "Vậy cứ quyết định thế đi, tuần sau chúng ta cùng tổ chức hôn lễ".
Đúng lúc mọi người đều cho rằng Long Thiên sẽ đồng ý thì Long Thiên lại nghiêm túc nói với Lâm Chi Tử: "Xin lỗi em, Chi Tử, có vài chuyện anh vẫn cần phải đi làm trước".
Đến nay anh đã trả thù xong rồi, thế giới cũng đã lấy lại được hòa bình, Long Thiên còn cần làm chuyện gì nữa.
Lâm Chi Tử không biết, nhưng cô mãi sẽ ủng hộ tất cả những quyết định của Long Thiên.
"..."
Ba ngày sau, tại hàn động ngàn năm.
"Anh thật sự định làm như vậy sao?"
Nhan Như Ngọc nhìn Long Thiên trước mặt hỏi, còn trên chiếc giường băng đằng sau hai người là hai cỗ thi thể của Vương Lệ Trân và Cừu Đông Thanh. Hai người này vì giúp anh báo thù mà bị kẻ địch hại chết.
Trước khi trận chiến cuối cùng nổ ra, Long Thiên đã từng đề nghị Nhan Như Ngọc đồng ý với anh, đợi chiến tranh kết thúc xong, sẽ dạy anh pháp trận luân hồi, anh sẽ dùng nó để cứu Cừu Đông Thanh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!