Sau khi xử lý đám vệ sĩ võ giả do Tiểu Ngọc gọi tới, Đại Tượng liền nhìn mấy cô gái với ánh mắt tham lam, từ trước tới nay chưa có anh hùng nào mà qua được ải mỹ nhân chứ đừng nói đến loại nhân vật đóng vai nô bộc tham lam ở thời cổ đại như hắn.
Vẻ đẹp của những cô gái này rất khác biệt, nhưng nhìn qua thì chỉ có hai người là khiến Đại Tượng thấy hứng thú, một là người đẹp chân dài 1m80 Kim Tú Nhã, hai là cô nàng tới bây giờ vẫn giữ bộ mặt vô cùng bình tĩnh, Diệp Yêu Tinh.
Nếu không ngoài dự đoán thì người đầu tiên chính là con mồi của cậu chủ, vậy người còn lại chắc hắn cũng có cơ hội chấm mút một chút, nghĩ đến đây thôi là hắn đã vô cùng phấn khích rồi.
Hiện giờ hắn đã là võ giả cấp Địa thượng phẩm, luyện tới thần công kim cương bất hoại, hơn nữa còn là khách khanh của nhà họ Ngụy, ở thủ đô từ lâu đã được hàng vạn người biết đến.
Muốn kiểu phụ nữ nào cũng có, nhưng loại cực phẩm như thế này hắn ta vẫn chưa được nếm thử.
Đại Tượng liếm môi, định dọa mấy cô nàng này một phen để bọn họ ngoan ngoãn nghe lời thì một cơn gió đột nhiên ập đến, giữa mùa hè oi bức lấy đâu ra gió đông chứ, đang băn khoăn không biết chuyện xảy ra gì thì một bóng người bỗng nhiên xuất hiện.
Đại Tượng kinh ngạc, nhưng dù gì hắn cũng là một cao thủ cấp Địa thượng phẩm, phản ứng cực kỳ nhanh nhạy, bóng hình dưới chân vừa tiến lên, hắn liền lùi người về phía sau, chuẩn bị phản công kẻ địch có thân hình kỳ lạ không biết từ đâu chui ra này, nhưng lại đột nhiên nhận ra đối thủ còn nhanh hơn một bước, hướng nắm đấm trái về phía hắn, nắm đấm dần phóng đại trong con ngươi của hắn, đồng thời mặt đất dưới chân lở ra.
"Ầm!"
Sau một tiếng động lớn, Đại Tượng từ một người đang chiếm thế thượng phong khi giao đấu với đám người Hắc Long giờ lại trở thành kẻ bại trận, đây là lần đầu tiên hắn ta phải chịu thua thiệt như vậy, hắn bị đánh vào má trái, giống như cú đấm mà hắn từng đánh Đại Quân, má hắn bắt đầu méo mó, rươm rướm máu tươi, cả người bay về phía sau hơn chục mét, đập vào thân cây lớn.
Đại Tượng bực bội, hắn còn chưa kịp nhìn mặt mũi đối phương ra sao đã bị đánh bay lên trời.
Chờ đến khi hắn nhịn đau bật dậy mới nhìn rõ đối thủ là ai, không ngờ lại là tên khốn trốn trong đám đàn bà đó, hắn không tin vào mắt mình.
Rõ ràng lúc nãy hắn đã thăm dò đối phương, nhưng không hề cảm nhận được chút chân khí nào đang dao động trong cơ thể, lẽ nào tên khốn này cũng là võ giả, dù vậy nhưng cũng đâu thể một kích đã đánh bay hắn ta như vậy?
Long Thiên ngạo nghễ đứng trong sân, buông lỏng bàn tay đang nắm chặt, cười nói: "Giữa ban ngày ban mặt lại giở trò cướp đoạt dân nữ, đúng là không coi luật pháp ra cái gì".
Long Thiên chỉ ra tay trong chớp nhoáng nhưng đã bức lui người đàn ông vừa nghiền nát đám người Đại Quân, bảo sao mấy người phụ nữ kia không kinh ngạc cho được, lúc này bọn họ mới nhận ra, thì ra người đàn ông luôn tán tỉnh bọn họ lại có võ lực kinh người tới vậy.
Kim Tú Nhã lòng đầy bội phục, sau khi nhìn Long Thiên ra tay, cô ta đã biết mình không hề nhìn sai người, còn Diệp Yêu Tinh thì thở phào một hơi, nếu anh đã chịu ra tay thì cô ta cũng không cần hạ mình đi nhờ người nhà họ Diệp nữa, tuy cô ta là người nhà họ Diệp nhưng dù sao thân phận cũng có hơi nhạy cảm, nếu không đến bước đường cùng cô ta sẽ không cúi đầu.
Tất nhiên, mấy cô gái chỉ ngạc nhiên một lúc rồi lại lộ nguyên hình.
"Này Thiên, cậu lợi hại như vậy thì sao không ra tay sớm hơn, đúng là đáng ghét".
"Đúng vậy, nhìn các chị bị ức hiếp cậu vui lắm có đúng không, đúng là đồ xấu xa".
"Thiên, cho bọn họ một trận đi, đêm nay chị sẽ làm ấm giường cho cậu, chị Tiểu Ngọc nói lời giữ lời".
Đối mặt với tiếng hò gieo cổ vũ của mấy cô gái Long Thiên bất lực mỉm cười, đúng là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, lúc này mà bọn họ vẫn không quên lợi dụng anh.
Ngoài chút giao tình với Diệp Yêu Tinh, thì lý do mà anh ra tay còn là vì không ưa tên cậu chủ đó, cũng là công tử bột như nhau mà cách biệt lại lớn như vậy, đã thời đại nào rồi còn chơi trò cướp dân nữ, đúng là làm mất mặt công tử thủ đô quá.
Cậu chủ nhà họ Ngụy trước đó còn không ngừng lớn tiếng cười giờ chỉ lạnh lùng nhìn Long Thiên nói: "Không ngờ còn có cao thủ ẩn mình trong đám đàn bà kia, như vậy đi, anh giết Đại Tượng rồi sau này đi theo làm vệ sĩ cho tôi, đảm bảo anh sẽ được sống trong vinh hoa phú quý mà kiếp này anh không có cơ hội được hưởng".
Long Thiên nhìn vị cậu chủ đó như nhìn một tên ngốc.
Cậu chủ trẻ tuổi tươi cười, hời hợt nói: "Còn trẻ như vậy đã là cao thủ cấp Địa, anh là người của gia tộc nào? Chắc không thể là mấy loại phế vật như Phạm Thái Nhàn rồi.
Những gia tộc đáng để kể tên ở Bắc Hải cũng chỉ có ba gia tộc là nhà họ Diệp, nhà họ Phạm và nhà họ Đỗ.
Nhà họ Đỗ thì đã bị diệt vong không rõ lý do, cậu cũng không phải Phạm Thái Nhàn, vậy chắc là họ Diệp rồi, một nhà họ Diệp nhỏ bé mà cũng dám đối đầu với tôi sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!