“Ai da, vậy không được, chuyện gì cũng phải có trước có sau, hôm nay Tú Nhã đặt trước rồi, sao Yêu Tinh lại chen hàng chứ, quá không có đạo lý, hay là thế này, hai người ra giá mua một đêm của Long Thiên đi, ai cao hơn người đó được, đừng làm mất hòa khí nha”
Lúc này Diệp Yêu Tinh mới phản ứng lại mình đã nói hớ, nhưng mà cô ta đã từng trải qua những chuyện oái oăm hơn thế này nhiều, muốn đối phó với việc nhỏ này thì dễ như trở bàn tay.
Diệp Yêu Tinh hùa theo trò đùa của mọi người, nâng cằm Long Thiên, híp mắt háo sắc nói: “Vậy thì phải xem biểu hiện của tên nhãi này mới được, nếu phục vụ tốt đương nhiên đại gia đây sẽ có thưởng!”
“Thế nếu phục vụ không tốt thì sao?”
“Một phát đá xuống giường, cho nhịn đói ba ngày!”
Cả đám cười rộ, thức ăn cũng được mang lên, sắc đẹp và đồ ăn ngon đều là những thứ phụ nữ thích nhất, có đồ ăn ngon mới chặn được chiếc miệng nói không ngừng nghỉ của bọn họ.
Long Thiên hoàn toàn không cảm thấy khó chịu khi tiếp xúc với bọn họ, ngược lại như cá gặp nước, có thể nói khá hòa hợp, ngoại trừ Kim Tú Nhã luôn xấu hổ đỏ mặt không tham gia vào cuộc trò chuyện thì không khí đều rất sôi nổi.
Những cô gái này mới đầu chỉ cảm thấy Long Thiên là một người khá hay ho, tiếp xúc lâu dần rồi mới phát hiện, anh không chỉ thú vị mà phải gọi là vô cùng thú vị mới đúng, anh có thể pha trò với bất kỳ việc gì.
Có một hai người muốn xin số điện thoại Long Thiên nhưng đều bị Diệp Yêu Tinh ngăn cản, ngoài bản thân ra thì không ai được phép chơi đùa với người đàn ông của bạn thân mình, đương nhiên, trừ Kim Tú Nhã.
Đột nhiên có người gõ cửa phòng bao, Tiểu Ngọc đi ra mở cửa, nhìn thấy người đàn ông vừa đến thì vui vẻ nói: “Lại là một tên thư sinh nào đây, áo vest quần tây, xem ra biết chăm chút hơn nhiều so với Long Thiên nha”.
Đám đông nhìn theo, chỉ riêng Kim Tú Nhã biểu cảm ghét bỏ, còn Long Thiên thì mất cả hứng ăn tiếp.
Người đàn ông mặc vest không mời mà tới, nhã nhặn nói với Tiểu Ngọc: “Tôi là bạn học của Kim Tú Nhã, đặc biệt tới đây để tìm cô ấy”.
Nói xong liền cứ thế đi thẳng vào trong, tới trước Kim Tú Nhã rồi thì thầm gì đó với cô ta.
Mặc dù giọng nói không lớn nhưng có thể nghe ra là tiếng Hàn, ngoại trừ Long Thiên thông thạo ngôn ngữ tám nước ra thì những người khác đều không hiểu hai người họ đang nói gì.
Nghe người đàn ông nói xong, sắc mặt Kim Tú Nhã trở nên khó coi, cô ta cũng dùng tiếng Hàn tranh cãi gì đó với người đàn ông, người này có vẻ rất tức giận, hắn ta giơ năm ngón tay lên trước mặt Kim Tú Nhã, xem ra họ đang bàn chuyện tiền nong gì đó.
“Tôi đã bảo tôi không rảnh, anh đi đi”, Kim Tú Nhã chỉ tay ra phía cửa, lạnh lùng nói, câu vừa rồi cô ta nói bằng tiếng Trung, ý muốn làm rõ với mọi người ở đây rằng cô ta ghét tên này.
“Cô Kim, mua bán không thành thì vẫn còn tình nghĩa, thái độ của cô là kiểu gì thế? Tưởng mình là minh tinh hàng đầu như Trần Phi Ngư ư? Cô không phải chỉ là một người mẫu chân thôi ư, cậu chủ nhà tôi có ý mời cô qua tiếp vài ly rượu là xem trọng cô đấy, hiểu không hả?”
Bởi vì Kim Tú Nhã vừa dùng tiếng Trung nên hắn ta cũng trả lời bằng tiếng Trung, mặc dù giọng nói lơ lớ giống Kim Tú Nhã nhưng ai nấy đều nghe ra, hắn ta rõ ràng là một tên môi giới.
Người đàn ông mặc vest này tên An Tử Húc, hắn ta đúng là không nói dối, hắn ta là người Hàn, đồng thời là bạn đại học với Kim Tú Nhã, có điều không hề thân quen.
Hiện nay hắn ta sinh sống tại Hoa Hạ, cách đây không lâu vừa vào làm cho một công ty lớn ở thủ đô, lần này hắn ta đến nghiên cứu thị trường Bắc Hải cùng cậu chủ của công ty, trùng hợp bắt gặp một loạt người đẹp đi qua ở đại sảnh, Kim Tú Nhã chân dài dáng đẹp đương nhiên đã thu hút sự chú ý của cậu chủ hắn ta, với bổn phận của một tên lâu la, An Tử Húc liền mặt dày mày dạn qua đây, ai ngờ ra giá 50 ngàn một ly rượu mà vẫn bị Kim Tú Nhã gạt phắt đi, vậy là liền nổi cáu.
Kim Tú Nhã mặc dù được tính là người trong giới giải trí, thế nhưng trước giờ luôn giữ thân trong sạch, kể cả tham gia tiệc rượu cũng chỉ để tiếp khách làm ăn, luôn giữ khoảng cách an toàn với khách hàng, đương nhiên cô ta sẽ không chịu nổi việc trả tiền tiếp rượu trắng trợn của An Tử Húc nên đã tức giận từ chối.
“Tôi không kiếm tiền kiểu này, còn nữa, tôi đang dùng bữa cùng bạn bè, mong anh đừng quấy rầy nữa!”, Kim Tú Nhã hừ lạnh, khôi phục dáng vẻ lạnh lùng xa cách như lúc trên sàn diễn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!