Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

“Ông nên im mồm từ đầu mới phải”

“Mã đao giáp…”

“Im mồm”

Hai ông già đấu khẩu sôi nổi khỏi bàn, Long Thiên và Lưu Công Cẩn cũng đang đánh nhau cực hăng, cuối cùng Long Thiên bị Lưu Công Cẩn ép vào thế bí, phải rút cả Bồ Tát ra, với hai đao song kích tình thế lập tức đảo ngược, Lưu Công Cẩn vừa phải đỡ đòn tấn công trực diện từ Kim Cương, lại vừa phải đề phòng Bồ Tát, chỉ sau một thời gian ngắn anh ta lập tức rơi vào thế hạ phong.

Mã Kiếm cười lớn: “Thấy gì chưa, thêm một thanh đao liền khiến đám dùng kiếm mấy người chật vật, tôi nhớ năm xưa lúc tôi rút hai thanh đao ra ông cũng khổ sở y vậy”.

Thích Đông Phương lập tức phản bác: “Chật vật? Mã lão đệ đừng nói đùa thế chứ, lúc đó tôi chỉ hơi bất ngờ xíu thôi, ở đâu ra mà chật vật vậy”.

“Tôi nói này, ông đường đường là Kiếm giáp Thích Đông Phương, sao có thể nói dối không chớp mắt vậy nhỉ?”

“Vốn chuyện đó không phải sự thật, ông mới là đồ nói dối không chớp mắt”

“Nhìn một đao này đi, chém đẹp biết bao, nếu như Tiểu Lưu phản ứng chậm một chút nữa, e là thua chắc rồi”

“Đừng nói nhảm, Tiểu Lưu rõ ràng là đang nhử địch vào bẫy!”

“Chiêu nhử địch vào bẫy này của ông có mục làm mất kiếm của chính mình luôn hả?”

“Ly thủ kiếm, đây là chiêu ly thủ kiếm!”

Thanh kiếm gỗ bị Kim Cương đánh bay, Lưu Công Cẩn lùi lại một bước, anh ta bình tĩnh đáp lại không chút khẩn trương, bước sang một bên tránh đường tấn công của Bồ Tát, chỉ thấy Lưu Công Cẩn vừa lật tay, thanh kiếm gỗ bị đánh bay lại dường như nhận được chỉ thị, lao lên đâm từ bên hông, Long Thiên lập tức thu Kim Cương về, dùng thân đao chặn thanh kiếm đang bay tới như ma quỷ kia!

Kiếm gỗ không tấn công mà quay ngược lại, Lưu Công Cẩn đón kiếm xông lên, Long Thiên vung Kim Cương cản lại, Lưu Công Cẩn không kịp tránh, lần này thanh kiếm gỗ thực sự bị đánh bay mất, Lưu Công Cẩn cũng không định giở chiêu ám kiếm hồi nãy nữa, anh ta cứ thế lao thẳng đến trước mặt Long Thiên, ngón tay hướng thẳng vào cổ họng, nếu như thành công, kiếm khí trên tay anh ta sẽ xuyên qua cổ Long Thiên.

Tuy nhiên vào lúc tay Lưu Công Cẩn chỉ còn cách cổ Long Thiên vài cm thì thanh Kim Cương đã chĩa ngay sát bụng anh ta, nếu còn tiến thêm một bước thì chắn chắn sẽ đâm xuyên qua người, vì vậy Lưu Công Cẩn buộc phải dừng lại.

Hai người đều không có vết thương ngoài da nào quá nặng, tuy nhiên cũng chẳng ai lành lặn, đã đến tận đây để đánh nhau thì tất nhiên không có chuyện đó rồi, anh đánh tôi phụt máu, tôi cũng đánh cho anh phụt máu, sau đó anh múa một đao tôi múa hai kiếm, tình huống như vậy đương nhiên không xảy ra, một khi sự cân bằng bị phá vỡ, vậy kết cục chỉ có tôi chết anh sống, rõ ràng trong trận đấu lần này Long Thiên đã thắng nửa chiêu.

Thích Đông Phương tiếc nuối lắc đầu, chiêu cuối cùng đó của Lưu Công Cẩn thật sự là biến hóa thần kỳ, vứt kiếm phi người ám sát, Long Thiên chỉ cần sơ sẩy một chút thôi là đã thành công rồi.

Mã Kiếm thì phấn khởi hết mực, điều này không liên quan đến tình cảm cá nhân, chỉ cần thấy đao thắng kiếm thì ông ta liền cực kỳ vui vẻ, dường như là trút được cơn giận vậy.

Lưu Công Cẩn thu tay, nói một cách bình tĩnh: “Tôi thua rồi, đây là lần cuối tôi sử dụng chiêu ám sát”.

Long Thiên bày ra biểu cảm ‘có mà tôi tin’, sau đó thu Kim Cương lại: “Nếu là lần sau, tôi sẽ không nương tay đâu”.

“Tôi cần anh nương tay à?”

“Đao hồi nãy của tôi nếu đâm thêm vài cm nữa thì đã đục được một lỗ trên bụng cậu rồi”

“Thế sao anh không đâm đi, không phải do bị khí thế của tôi làm chùn tay à?”

“Lưu Công Cẩn, cậu biết xấu hổ tí nào không đấy? Lúc này không phải cậu nên cảm tạ tôi đã tha cho cậu một mạng à?”

“Tôi tha cho anh một mạng thì có”

“Nào tới đây, đánh tiếp, lần này mà tôi không đục một lỗ trên người cậu thì tôi đổi thành lọ Lưu luôn”

“Đại trượng phu nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy, đã bảo lần cuối ám sát thì chính là lần cuối ám sát”

“Mã Tiêu Tiêu bảo thích tôi không thích cậu, cô bé chê cậu xấu trai”

“Long Thiên, đi chết đi!”

“Có tật giật mình, còn dám nói cậu không phải là đồ ấu dâm đi?”

“Tôi chỉ là lolicon thôi!”

Hai người cứ thế đấu võ mồm nhưng không động tay chân nữa, cãi mệt xong thì ngồi phịch xuống đất, Long Thiên vừa rút điếu thuốc ra thì nhận ngay ánh mắt đau khổ của thiếu niên kiếm gỗ, lần này anh ta vội quay lại nên không kịp đem theo thuốc, Long Thiên hút được một hơi thì không chịu nổi ánh mắt của Lưu Công Cẩn nữa, đành vứt một điếu thuốc và cả bật lửa qua cho anh ta.

Thiếu niên kiếm gỗ nhận thuốc và bật lửa rất tự nhiên, sau đó ném trả lại Long Thiên, hai người cứ thế ngồi đối mặt phì phèo nhả thuốc.

Hút được một nửa, Lưu Công Cẩn phá vỡ sự im lặng trước: “Long Thiên, chiếc xe lần trước anh lái rõ ràng không giống của người nghèo, vì sao lại khổ công tu luyện như vậy, nếu tôi là anh thì chắc chắn sẽ không từ bỏ cuộc sống sung sướng để đi luyện mấy thứ đao kiếm chết dẫm này đâu, mệt mỏi biết bao”.

Long Thiên đáp nhẹ như không: “Tôi muốn giết vài người, chỉ có thể dựa vào luyện đao thôi”.

Lưu Công Cẩn tò mò: “Gì đây, không giành được phụ nữ nên học võ để đi cướp lại hả?”

“Báo thù cho mẹ tôi”, lần này Long Thiên không tranh cãi với Lưu Công Cẩn nữa.

Lưu Công Cẩn dẩu môi không hỏi tiếp, chỉ nói: “Thực ra anh còn sướng chán, ít ra biết mẹ mình là ai, không như tôi sinh ra đã là ăn mày, nếu không phải có lão Mã tốt bụng giúp đỡ thì tôi đã chết đói ngoài đường rồi”.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!