Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Sau khi tiễn Tiểu Báo Tử xong, Long Thiên nhàn rỗi buồn chán nên đến nhà hàng Bắc Uyển tìm Mã Kiếm bồi đắp chút tình cảm, dù sao muốn theo đối phương học chút bản lĩnh thì cũng phải quen mặt chứ.

Nhưng không ngờ vừa đến đã phát hiện ra Mã Kiếm đang uống rượu với khách, hơn nữa còn cảm thấy người này rất quen mặt.

Chưa đợi cho Long Thiên nhìn rõ xem đầu cua tai nheo đối phương ra làm sao, người đàn ông trung niên còn chẳng quay đầu lại, đột nhiên phi đôi đũa đang gắp miếng thịt kho tàu về phía Long Thiên, vừa nhanh vừa gấp gáp, miếng thịt kho tàu ở đầu đũa được bao phủ bởi một màng chân khí có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Long Thiên không dám tùy tiện tiếp chiêu, người có thể ngồi cùng bàn uống rượu với Mã Kiếm tuyệt đối cũng không phải hàng tầm thường, hơn nữa còn chưa biết là địch hay bạn, Long Thiên sao dám sơ xuất ứng phó được.

Tay phải anh thực hiện một động tác quay tròn, Bồ Tát hiện thân, xuất hiện trong không trung, Long Thiên nhẹ quát một tiếng đi, Bồ Tát liền nhảy nhót bay vút lên, trông vừa giống như gặp lại người bạn cũ lại vừa giống như gặp kẻ địch ngang sức ngang tài.

Bồ Tát va chạm vào nhau trong không trung phát ra một tiếng nho nhỏ.

Li Thủ Đao của Long Thiên chưa đạt được hiệu quả tiến cao, ngự kiếm thì càng không cần nói đến, bước cơ bản đầu tiên cũng chưa được tính, có thể khống chế Bồ Tát bay lên không ít thì nhiều cũng là do Bồ Tát có linh tính mới có thể khiến Long Thiên miễn cưỡng kiểm soát nó tấn công.

Dăm ba công phu mèo cào này còn có thể dọa được những người chưa từng trải đời, nhưng khi gặp phải cao thủ ngự kiếm thật sự thì chính là múa rìu qua mắt thợ.

Người đàn ông trung niên trước mặt đây rõ ràng là người tu hành trên phương diện này, mặc dù không xuất kiếm nhưng chân khí cuồn cuồn ẩn chứa trên đôi đũa kia cũng đủ khiến Long Thiên tập trung toàn bộ tinh thần, quả nhiên đúng như dự đoán, Bồ Tát chỉ có thể chống đỡ được không quá ba chiêu đã bị đôi đũa đánh bay lại, lộn nhào trở lại trong không trung, cắm vào một mặt bàn cách đó không xa, thân đao run rẩy không ngừng, phảng phất như một đứa trẻ bị bắt nạt vậy.

Đôi đũa tiếp tục bay đến chỗ Long Thiên, Long Thiên lùi về sau một bước, lúc ở trên đảo Thạch Vũ anh đã thử dùng búa tạ, Long Thiên hiện giờ vẫn có thể khống chế được bá khí lưu động trong cơ thể, khí tức toàn thân tăng vọt, sau đó nắm giơ tay trái ra nắm chặt lại, lúc đôi đũa chỉ còn cách trán của Long Thiên vài cen-ti-met đã bị chặn lại.

Long Thiên thở phào một hơi, túm lấy đôi đũa, tay trái thực hiện một động tác nhỏ, Bồ Tát liền có chút không cam tâm tan biến đi, Long Thiên sau khi xử lý xong tình huống này mới nhìn rõ người đó là ai, cười ha ha nói: "Ông hai, có cần vừa gặp mặt đã dùng đũa dằn mặt cháu thế không, cháu không nhận nổi món quà lớn này đâu".

Người đàn ông trung niên trước mắt chính là đồ đệ duy nhất của Từ Thiên Lang, cũng là ông hai của Long Lăng Tuyết, Kiếm Giáp đời đầu Thích Đông Phương.

Hồi còn nhỏ mỗi lần vào dịp lễ tết, Long Thiên cũng tới nhà họ Thích chúc tết, mặc dù nhà họ Thích và nhà họ Long trước giờ vẫn không ưa nhau, đặc biệt là nhà họ Thích còn chỉ đích danh mẹ ruột của Long Thiên là tiểu tam, nếu như không phải vì mẹ ruột anh thì mẹ lớn cũng không đến nỗi phải làm bán ni cô.

Nhưng nói ra cũng kỳ lạ, cả nhà họ Thích bao gồm cả Long Lăng Tuyết đều ghét bỏ Long Thiên, chỉ có duy nhất mẹ ruột Thích Mạn Văn của Long Lăng Luyết vốn đáng lẽ nên là người oán hận anh nhất thì lại đối xử với anh tốt nhất, từ nhỏ đã yêu thương Long Thiên, cũng không biết có phải là vì yêu ai yêu cả đường đi lối về hay không, nhưng cũng vì thế mà từ nhỏ Long Thiên thường xuyên đến nhà họ Thích chơi.

Bị người ta lườm cũng chẳng quan tâm, bởi vì từ nhỏ đã không có mẹ nên anh chỉ có thể cảm nhận được tình yêu thương của mẹ từ Thích Mạn Văn mà thôi.

Cho nên anh đương nhiên nhận ra Thích Đông Phương, còn nhớ hồi nhỏ đã từng nhìn thấy ông hai ngự kiếm phi hành, vô cùng uy phong.

Thích Đông Phương hừ lạnh một tiếng nói: "Đây là viên ngọc mà ông nói đó ư?"

"Có thể tiếp đón một đạo kiếm khí của Thích Đông Phương ông, không phải ngọc thì là cái gì?", Mã Kiếm vui vẻ nói.

"Ông có biết thằng nhóc này có quan hệ thế nào với tôi không?", Thích Đông Phương mặt mũi nghiêm nghị nói.

Thích Mạn Văn không oán hận Long Thiên không có nghĩa người ông hai từ nhỏ đã yêu thương cô con gái nhà họ Thích này cũng sẽ hòa nhã dễ gần với Long Thiên.

Nói thật ra thì nếu như không phải mấy năm nay Thích Mạn Văn niệm tình cũ, lo lắng chu toàn hai nhà Thích Long thì nhà họ Thích sớm đã đoạn tuyệt với nhà họ Long rồi, trận chiến ở bãi săn là ví dụ điển hình nhất.

Mã Kiếm chả thèm quan tâm chuyện này, ông ta bắt chéo chân nói: "Tôi cũng không phải là người kiến thức nông cạn, tôi cũng biết chút chuyện giữa nhà họ Thích các ông và nhà họ Long, tôi nói này Thích Đông Phương ông cũng không đến nỗi nhỏ mọn như vậy chứ, chẳng lẽ lại đi tính toán với bậc con cháu sao?"

"Những người khác còn được, nhưng nó thì tôi tuyệt đối không giúp đâu", Thích Đông Phương kiên quyết nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!