Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

"Nói suông à vợ", Long Thiên quay người lại ôm chặt lấy Vương Lệ Trân, sau đó dùng vẻ mặt cười xấu xa nhìn cô.

Nếu như chuyện Lâm Chi Tử đã làm rõ rồi thì Long Thiên cũng không giấu đối phương nữa, dù sao với tính cách của Vương Lệ Trân, đoán chừng ngày đầu tiên Long Thiên bước chân vào nhà cô, toàn bộ tài liệu về anh đã được đặt sẵn trên bàn làm việc của cô rồi.

Việc này Long Thiên cũng không có ý kiến gì, cũng không trách móc cho rằng hành động đó của Vương Lệ Trân là đang cố tình điều tra đời tư của anh hay là không tin tưởng anh.

Nếu như Vương Lệ Trân không điều tra mới kỳ lạ, đừng nói là cô ấy, bất kỳ một người phụ nữ nào cũng sẽ đều tò mò rằng người đàn ông mơ hồ trở thành chồng của mình là thần thánh phương nào.

Vì vậy hiện nay cũng đã không còn khúc mắc nữa, Vương Lệ Trân trừng mắt lườm đối phương, sau khi phát hiện ra không có hiệu quả liền dùng cách mềm mỏng hơn, nũng nịu nói: "Vậy em đi tắm trước đã được không".

Long Thiên lúc này mới bỏ qua cho đối phương, đương nhiên cũng không quên đặt một nụ hôn lên gương mặt xinh đẹp của cô, Vương Lệ Trân ngượng ngùng đứng lên nói: "Anh có ảnh không, em muốn xem trông cô ấy như thế nào?"

Trong điện thoại của Long Thiên có một mục riêng đặc biệt, đều là lưu lại hình ảnh của Lâm Chi Tử, thấy vợ mình chỉ tò mò, có lẽ sẽ không giận nên anh cũng hào phóng mở ảnh ra cho cô xem.

Lâm Chi Tử trong album ảnh lúc nào cũng buộc tóc đuôi ngựa, đứng ở bên cạnh Long Thiên trông vô cùng thuần khiết, những người nào đã biết thì nói họ là một đôi, ai không biết còn cho rằng Long Thiên đi đâu lừa gạt được một cô gái nhỏ về nữa.

Dù sao ngoại hình cũng hoàn toàn trái ngược với Long Thiên, cũng không phải là do anh không đẹp trai, mà là do anh không thích ăn diện chỉn chu.

Vương Lệ Trân xem ảnh xong chỉ cảm thấy rất quen, sau đó bừng tỉnh hiểu ra hỏi: "Đây chính là nguyên nhân anh tình nguyện giúp Mộc Tiểu Nhã dạy giỗ Trương Lượng đúng không?"

Long Thiên thành thật gật đầu, Vương Lệ Trân lại nói: "Quả thật là rất giống, không phải anh đã coi Mộc Tiểu Nhã như Lâm Chi Tử đó chứ, chẳng trách em thấy từ sau khi cô nhóc này biết anh thì ngày nào cũng buộc tóc đuôi ngựa, thì ra là đã động lòng rồi, anh đó đúng là đồ hại người".

"Ban đầu thì đúng là có chút như thế thật, nhưng về sau anh tự thấy như vậy hơi quá đáng nên đã nói rõ với Mộc Tiểu Nhã rồi. Nhưng cô gái đó dường như có chết cũng không chịu thay đổi, haiz, cũng hết cách, ai bảo chồng em lại hấp dẫn chết người khiến con gái thích như vậy chứ, anh cũng rất khổ não đó", Long Thiên giả vờ buồn phiền nói.

Vương Lệ Trân che miệng cười nói: "Cô nhóc đó đúng là cũng bị quỷ ám rồi, đợi sau này lớn hơn chút nữa sẽ tự hiểu ra anh chẳng phải là đồ tốt đẹp gì".

"Nếu anh không phải hàng cực phẩm thì em còn ghen ở quán bar làm gì, ai yo yo, mùi giấm chua đó khéo giờ vẫn còn ấy nhỉ", Long Thiên bịt mũi nói.

Vương Lệ Trâm lườm anh một cái, sau đó nằm vào trong lòng người được định sẵn là khắc tinh trong số mệnh của cô, ngẩng đầu nhìn gương mặt kiên nghị của anh nói: "Em biết sau này anh sẽ có quan hệ với vô số các cô gái khác, nhưng không sao, chỉ cần trong lòng anh có em là được".

Long Thiên khó lắm mới thấy vợ mình thông suốt, lập tức vui vẻ hớn hở nói: "Em yên tâm, bất luận sau này có tam thê tứ thiếp hay là năm thê bảy thiếp, em mãi mãi là người quan trọng nhất!"

Kết quả vừa nói xong, Vương Lệ Trân liền nhéo tai anh, hiện nguyên hình nói: "Hay lắm Long Thiên, quả nhiên là anh có tư tưởng như vậy, đây là những gì trong lòng anh nghĩ đúng không, còn năm thê bảy thiếp hả, anh có bản lĩnh này không?"

Long Thiên biết mình bị mắc mưu rồi, đành xin tha mạng nói: "Xin vợ tha mạng, anh chỉ nói bừa thôi, hơn nữa có bản lĩnh này hay không thì em thử trước xem sao".

Vương Lệ Trân hừ lạnh một tiếng rồi lại nằm xuống, tỏ ra giận dỗi nằm ngủ ở bên cạnh giường, quay lưng lại với Long Thiên.

"Không quan tâm anh nữa đúng không, vậy anh đi tìm Mộc Tiểu Nhã hay Trần Phi Ngư nhé", Long Thiên cười nói.

Vương Lệ Trân bật dậy, chủ động ôm chặt lấy Long Thiên, chỉ sợ anh nói đi là đi thật, cảnh tượng này thật khiến người ta phải cảm thán đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Nữ vương Vương cao cao tại thượng chưa từng coi người đàn ông nào ra gì thế mà cũng có một ngày cam tâm tình nguyện như vậy.

"Ngủ đi", Long Thiên ôm Vương Lệ Trân vào trong chăn, tắt đèn, không hề động đậy nhúc nhích gì.

Vương Lệ Trân do dự rất lâu, nép sát vào chân tường, dùng tốc độ rùa bò mãi gần nửa tiếng đồng hồ mới cở được áo ngoài ra.

Long Thiên chịu đựng sự giày vò đợi vợ mình xong xuôi liền lập tức ôm lấy cô, cơ thể Vương Lệ Trân run rẩy, trong lòng sợ hãi nhưng lại mong đợi nhiều hơn, nhưng Long Thiên không có hành động tiếp theo, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy thân hình ngọc ngà của cô, ghé sát vào tai cô nói: "Vợ à, em kể cho anh nghe chuyện hồi nhỏ của em đi".

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!