Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Đỗ Hồng Trang ghi lại nguyên nhân ám sát thất bại trong cuốn vở, cùng với những điều nên chú ý lần sau, cô nhóc về biệt thự nhà họ Tần sống mới chỉ một tháng thôi nhưng đã dày công dùng đủ mọi cách để ám sát.

Từ hạ thuốc, tập kích ban đêm, đánh lén đủ cả nhưng chẳng có lần nào thành công, ngược lại lần nào cũng ngay lập tức bị Tần Tung Hoành phát hiện rồi dễ dàng hóa giải.

Chỉ có cô nhóc mười hai tuổi rất khổ não, cách biệt thực lực như vậy thì biết đến lúc nào mới có thể báo thù cho cả gia tộc đây, lẽ nào thật sự phải dùng đến mỹ nhân kế sao.

Cô nhóc đứng trước gương, sờ bộ ngực còn chưa phát triển của mình, trong lòng nghĩ thôi bỏ đi, Tần Tung Hoành có lẽ không thích loại màn hình phẳng như thế này đâu, cho nên khả năng thành công của mỹ nhân kế là không.

Vừa nghĩ vậy cô nhóc lại chán nản, đành vuốt gương mặt dài thượt như trứng ngỗng của mình để tự cổ vũ bản thân.

Sau khi nhà họ Đỗ bị diệt vong, Đỗ Hồng Trang được đưa đến đây sống, Tần Tung Hoành không hạn chế tự do của cô nhóc, hơn nữa ngoài lo ăn lo uống đầy đủ ra còn cho cô bé tự do ra vào tàng kinh các của nhà mình, bên trong đó đều là những bí tịch công pháp được nhà họ Đỗ sưu tầm.

Tần Tung Hoành cũng rất rộng lượng, nuôi cô nhóc kẻ thù này thôi đã không nói, lại còn bồi dưỡng rất cẩn thẩn, nếu như đổi lại là người khác thì có lẽ đã sớm diệt cỏ tận gốc rồi.

Đỗ Hồng Trang không biết Tần Tung Hoành vì do mẹ cô trước lúc chết đã cầu xin hay là vì mục đích khác, nhưng rõ ràng anh ta đã để cho cô bé sống, Đỗ Hồng Trang cũng không muốn chết, bởi vì chỉ có sống tiếp thì mới có cơ hội báo thù.

Sẽ có một ngày cô bé học hết những bí tịch công pháp trong tàng kinh các, chỉ cần trở thành một cao thủ võ học thì có thể đoạt được cái đầu của đối phương xuống.

Cô bé lấy một con búp bê từ bàn học ra, bên trên có viết tên Tần Tung Hoành, sau đó dùng một cây kim nhỏ vừa đâm vừa uất ức nói: "Đâm chết kẻ xấu xa nhà anh!"

Tần Tung Hoành đứng dựa và cửa phòng cô bé, nghe giọng điệu u oán của cô nhóc mà phì cười.

Sở dĩ hắn giữ lại cô nhóc này ngoài vì báo đáp ân tình của phu nhân nhà họ Đỗ năm đó ra thì nhiều hơn là vì nhất thời hứng thú, hơn nữa cô bé lại đáng yêu như vậy, Tần Tung Hoành cũng không nỡ xuống tay, nên cứ nuôi đã, về việc sau này đối phương có báo thù hay không Tần Tung Hoành cũng không để ý.

Dù sao vốn dĩ hắn cũng tự cho rằng bản thân không sống được lâu, chỉ cần xây dựng được một giang sơn vững chắc xong thì cũng không quan tâm đến cái mạng này nữa.

Bố mẹ không còn thì anh trai như bố, Tần Tung Hoành luôn rất yêu thương cô em gái này, bằng không cũng không phải vì Đỗ Sĩ Nguyên có ý đồ với em gái mình mà khiến cả nhà họ Đỗ phải bồi táng cùng để tránh hậu họa về sau.

Đối với Tần Tung Hoành mà nói, nếu ai dám làm tổn hại đến Tần Ỷ Thiên, hắn dù có phải hi sinh tính mạng cũng sẽ khiến đối phương trả giá.

Hắn ta đi tới phòng khách ngồi xuống ủ ấm trà, Ảnh Tử đi từ ngoài cửa vào đứng sau lưng hắn nói: "Cậu chủ, cô chủ đã bình an đang trên đường trở về rồi, lần này là do chúng tôi thất trách, mong cậu chủ trách phạt".

"Bao gồm cả Dương Á Kiếm thì cả ba vệ sĩ đều đã bỏ mạng, đối phương rõ ràng có chuẩn bị mà đến, tôi thật sự đã coi thường đám dư đảng còn sót lại của nhà họ Đỗ rồi. Nghe nói kẻ chủ mưu lần này còn là một tên con riêng, cũng coi như là cá lọt lưới, truyền lệnh xuống dưới, báo cho đám khách khanh biết ai có thể mang đầu của tên con riêng đó về đây thì muốn tiền có tiền, muốn công pháp có công pháp, nhà họ Tần tuyệt đối không bạc đãi bọn họ", Tần Tung Hoành thản nhiên nói.

Ảnh Tử gật đầu, sau đó hỏi: "Vậy bên Long Thiên thì sao ạ?"

Tần Tung Hoành vuốt tóc nói: "Tôi không ngờ lần này hắn lại giúp đỡ, bất luận thế nào thì hai vị sát thủ từ Quỷ Môn đến kia cũng là do hắn bức lui, vừa hay nhân cơ hội này để hóa bỏ hiềm khích với đối phương cũng không tệ. Dừng lại trận chiến giá cả với tập đoàn Vương Thị đi, nhà họ Đỗ không còn nữa nên cũng chẳng còn lý do gì để đối phó với người nhà họ Vương, hơn nữa vừa hàng phục được nhà họ Đỗ, thời gian này bớt được kẻ thù nào thì hay kẻ ấy".

Ảnh Tử thấy bộ dạng khó xử của Tần Tung Hoành thì cười hỏi: "Cậu chủ sợ cô chủ dây dưa không rõ với tay họ Long kia sao?"

Lúc Tần Ỷ Thiên bị bắt đi, Tần Tung Hoành đã ngay lập tức biết được tin tức nên đã phái Ảnh Tử và các khách khanh tinh anh nhất đi cứu viện, kết quả người vừa mới tới nơi đã thấy Long Thiên cõng Tần Ỷ Thiên xuống núi.

Đám người Ảnh Tử cũng đã hỏi qua ý kiến của Tần Tung Hoành, Tần Tung Hoành chỉ bảo bọn họ án binh bất động, hắn đã từng giao lưu với Long Thiên rồi, đại khái biết rõ mặc dù anh rất hay trêu chọc người khác nhưng cũng không phải là hạng người bỉ ổi ra tay với một cô gái yếu đuối, cho nên cũng không gây chiến bừa bãi.

Tần Tung Hoành uống một ngụm trà, có chút bất đắc dĩ nói: "Chuyện nam nữ vốn không thể nói rõ ràng được, nhưng Ỷ Thiên tốt nhất là nên giữ một khoảng cách với tay họ Long đó thì hơn, để tránh sau này phải chịu thiệt thòi".

"Cậu chủ đang ghen rồi", Ảnh Tử cười hi hi nói.

Tần Tung Hoành lập tức cáu kỉnh nói: "Nuôi lâu như vậy mới trổ mã xinh tươi duyên dáng được, nếu như dâng cho một tên đầu heo thì cô cũng sẽ có thành kiến với tên đầu heo đó thôi".

Cửa chính bị đẩy ra, Ảnh Tử biết ngay là cô chủ đã trở về nên vội vàng tránh mặt.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!