Cố Phi nói lời là giữ lời, nói giao người cho Long Thiên thì sẽ giao trả cho Long Thiên, không lật lọng, Long Thiên cũng khá thích điểm này của anh ta, còn lại rất ghét những tật xấu khác.
Có điều tốt xấu gì thì cũng coi như là đồng nghiệp, có thể hạn chế đến mức không ảnh hưởng đến tính mạng thì sẽ cố gắng hạn chế, đương nhiên nếu như cả hai nhất định vì số tiền thưởng đó mà liều mạng với Long Thiên thì anh cũng không phải là dạng dễ nói chuyện.
Dù sao chỉ cần không ảnh hưởng đến nhiệm vụ thì từ trước đến nay Quỷ Môn đều mắt nhắm mắt mở với những đấu tranh ngầm cá nhân.
Long Thiên nói với Leona: "Tay lang băm về Quỷ Môn rồi, anh ta đến Bắc Hải để lấy một cuốn bí tịch công pháp mạng đổi mạng, đoán chừng muốn cứu người phụ nữ đuôi rắn trong phòng anh ta, nếu như không muốn lang quân như ý của chị mất mạng oan uổng như vậy thì giúp một tay đi, đừng để anh ta làm chuyện ngu xuẩn".
Chung quy lại anh vẫn còn nợ Nhan Như Ngọc một ân tình, hơn nữa nếu như tên lang băm chết tiệt này chết thật thì Long Thiên cũng cảm thấy cô đơn, cả Quỷ Môn rộng lớn như vậy cũng chỉ có mỗi tay lang băm là vừa ý anh nhất thôi.
Có lẽ Leona không thể khuyên được Nhan Như Ngọc, nhưng ít nhất cũng có thể quấy rầy một chút.
Leona dừng bước, vẫn không quay đầu lại mà chỉ gật đầu, Cố Phi nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Tên ẻo lả đó chết cũng tốt, đỡ giành phụ nữ với tôi".
Leona khịt mũi khinh bỉ, hai người lên chiếc X6, đuổi Tôn Uyển bị dọa cho sợ dúm vào xuống xe xong thì liền bỏ đi.
Sau khi Tôn Uyển xuống xe, cả người vẫn trong trạng thái như đi vào cõi thần tiên, chuyện hôm nay đối với cô ta mà nói là sự đả kích quá lớn.
Cô ta chỉ là một học sinh cấp ba bình thường, cách xa người có thân phận như Tần Ỷ Thiên, gặp phải cảnh bắt cóc khó tin trong đời còn cả trận quyết chiến huyền ảo như trong phim vừa nãy đã khiến cô nàng không biết phải làm sao, lúc này có thể tìm được đường sống trong chỗ chết đương nhiên phản ứng đầu tiên là bắt đầu khóc lóc sướt mướt rồi.
Tần Ỷ Thiên lại tương đối bình tĩnh, nghĩ ngợi một lát rồi đi đến chỗ Long Thiên, chân thành nói: "Anh Thiên, cảm ơn anh".
Long Thiên cười xua tay nói: "Tiện tay chút thôi, các em không sao là được rồi, có điều tốt nhất thời gian này nên cẩn thận một chút, hai người vừa nãy vẫn còn ý đồ với em đó".
"Không phải chỉ là tiện tay, nếu như vừa nãy không có anh ra tay cứu giúp thì kết cục của Ỷ Thiên không cần nói cũng biết thế nào, bọn họ đều là những ma đầu giết người không chớp mắt, rơi vào tay bọn họ chỉ có lành ít dữ nhiều, cho nên đối với Ỷ Thiên mà nói, anh đã cứu em một mạng, đây là đại ơn đại đức", Tần Ỷ Thiên rất nghiêm túc nói.
Tiểu Nam Tử đứng bên cạnh trêu chọc nói: "Dựa theo mô tuýp của hơn ba nghìn quyển ngôn tình mà tôi đã đọc thì tiếp theo có phải là cô gái nhỏ không biết lấy gì báo đáp nên đành lấy thân báo đáp đúng không?"
Tần Ỷ Thiên đỏ mặt mỉm cười, cô ta vốn không nghĩ đến việc này, có điều Tiểu Nam Tử đã nhắc nhở thì đột nhiên cũng hướng đến suy nghĩ này, thẹn thùng liếc nhìn Long Thiên một cái, thầm nghĩ xem nên đáp lại thế nào.
Long Thiên trừng mắt lườm Tiểu Nam Tử, cảnh cáo anh ta đừng có nói lung tung, anh hoàn toàn không có ý nghĩ như vậy.
Đúng như những gì anh nói, cứu Tần Ỷ Thiên chỉ là nhất thời hứng lên thôi, còn về việc muốn đối phương lấy thân báo đáp thì anh hoàn toàn không hề nghĩ đến, cho dù anh có đồng ý thì vợ anh cũng sẽ không đồng ý.
Trước khi khiến Vương Lệ Trân nới lỏng hơn thì Long Thiên vẫn nên thành thật không hái hoa ngắt cỏ bên ngoài là tốt nhất, kết cục của đa số những kẻ ăn vụng bên ngoài là cuối cùng không còn gì để ăn nữa.
"Em đừng nghe cậu ấy nói linh tinh, anh có vợ rồi, hơn nữa anh và anh trai của em cũng có chút mẫu thuẫn, nếu như em muốn báo đáp thì bảo anh trai của em đừng gây sự với anh nữa là được", Long Thiên cười nói.
Ân oán với Tần Tung Hoành sớm cũng đã tiêu tan cùng sự kết thúc của nhà họ Đỗ rồi.
Trước mắt Long Thiên cũng không muốn dây vào tên bụng dạ thâm hiểm này, cũng không phải sợ đối phương, mà chỉ là lười không muốn động não đấu mưu đấu trí với đối phương mà thôi.
Tần Ỷ Thiên nghe Long Thiên nói vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn có chút thất vọng.
Lần trước lúc ở nhà ăn nhìn thấy Vương Lệ Trân, có lẽ đó là người vợ mà Long Thiên hay nhắc tới, dù với con mắt kén chọn của Tần Ỷ Thiên cũng phải công nhận Vương Lệ Trân thật sự rất xinh đẹp và ưu tú, thế cũng khó trách vì sao đối phương lại không để ý đến cô ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!