Tổng cộng là mười phát đạn, Long Thiên đã né tránh được toàn bộ, Cố Phi quyết tâm, cơ thể vào vị trí, tay trái đánh lui tay cầm đao của Long Thiên, sau đó tay phải cầm súng bắn vào phần bụng của Long Thiên, giải phóng sự dao động kèn cựa nhau được tích tụ khổng lồ ra, chớp mắt tinh quang lóe lên khắp trời.
Vốn dĩ Long Thiên muốn dùng tay phải còn lại để chỗng đỡ đòn tấn công này thì lại phát hiện ra không biết từ lúc nào Leona đã dẵm một chân lên vai anh và dùng hai tay khóa chặt cổ tay phải của anh, khiến anh không thể phòng ngự.
Long Thiên ngã bay về sau hai mươi mét, đụng trúng ngọn núi lõm sâu tít vào bên trong.
Cố Phi thấy một chiêu đã thành công, đang định đập tay ăn mừng với Leona thì đối phương lại hoàn toàn không thèm để ý đến anh ta, chỉ nhìn về hướng Long Thiên vừa bị bay đi suy nghĩ đăm chiêu, Cố Phi cười bối rối nói: "Leona, yên tâm đi, một kích vừa nãy của tôi gần như đã dùng hết toàn bộ sức lực, tên khốn đó cho dù có năng lực cấp Thiên của Hoa Hạ đi chăng nữa cũng không thể đứng lên được đâu!"
Leona không quay đầu lại, Cố Phi mỉm cười, vươn vai một cái rồi nhìn Tiểu Nam Tử với sắc mặt khó coi, nói: "Hôm nay tâm trạng không tồi, đã hoàn thành xong nhiệm vụ lại còn đập được thằng nhóc Long Thiên kia một trận, cũng sát sinh kha khá rồi, hơn nữa giết một con kiến thế này thật sự cũng rất mất giá".
Đối mặt với sự sỉ nhục của Cố Phi, khóe miệng Tiểu Nam Tử khẽ nhếch lên, đương nhiên anh ta muốn xông lên đánh cho tên khốn đeo kính râm làm màu này một trận nhưng nghĩ lại thì ngay đến Long Thiên cũng không phải là đối thủ của anh ta, một người bình thường như Tiểu Nam Tử mà lao lên thì khác nào tự tìm đến cái chết chứ.
Tiểu Nam Tử nghĩa khí, nhưng không có nghĩa là đần độn, mặc dù hai bên đã khai chiến nhưng anh ta có thể nhìn ra được Cố Phi không có ý định lấy mạng Long Thiên, nếu không tại sao một kích thành công rồi cũng không đi truy sát đến cùng nữa.
Cố Phi quay người định trở về xe đem Tần Ỷ Thiên đến cho người thuê anh ta, nhưng chưa đi được hai bước thì đột nhiên cảm nhận được có gì đó không đúng, vội vàng quay đầu lại nhìn thì một thanh đao cương đang gào thét lao tới, phảng phất như muốn chia đất trời ra làm đôi, nhìn thanh đao cương vô cùng bá đạo này nhất thời khiến anh ta sững sờ cả người!
Cũng may trong thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, Leona vẫn luôn quan sát Long Thiên đã ra tay chớp nhoáng, ôm lấy Cố Phi nằm sấp xuống phía trước, đao cương chỉ sượt qua bên cạnh, Cố Phi cũng có thể cảm nhận được da thịt của anh ta đau nhói như bị kim châm, luồng đao cương này lao về phía trước năm mươi mét, mãi đến khi để lại một vết chém sâu đến không nhìn thấy đáy trên một ngọn núi khác mới chịu dừng lại.
Nhìn ngọn núi nhỏ gần như bị chém đứt làm đôi, hai chân Cố Phi bất giác run lên.
Hóa ra một đao bá đạo của Hoa Hạ mà trong sách nói có thể cắt sông cắt núi hoàn toàn không phải là lời đồn vô căn cứ.
Một đao này quả thật có sức mạnh thần kỳ, Cố Phi không hề nghi ngờ rằng chỉ cần thêm một chút lực đạo nữa thôi là ngọn núi kia lập tức sẽ bị phân thành hai!
Cố Phi ngẩng đầu lên nhìn, Long Thiên đã từ từ đi về phía anh ta, một kích toàn lực vừa nãy của anh ta chỉ gây ra được vết rách lớn trên quần áo của Long Thiên, ngoài ra anh không hề có bất cứ thương tổn nào, ngay đến vết sưng đỏ bầm tím cũng không có.
Đây chính là sự chênh lệch.
Thấy Leona vừa cứu mình một mạng đang định hành động, Cố Phi lập tức gào lên ngăn cản: "Đợi một chút, Leona!"
Nhưng đã quá muộn rồi, Leona xuất hiện phía sau bên phải của Long Thiên như ma quỷ, trên ngón trỏ tay phải có thêm một món đồ chơi nho nhỏ trông giống như gai độc của độc phong, toàn thân màu bạc quấn lấy đầu ngón tay của cô ta, như một món vũ khí nhỏ bằng kim loại, ánh mắt cô ta lóe lên, gai độc liền đâm vào cổ của Long Thiên.
Long Thiên thản nhiên nói: "Đây chính là sát chiêu Phong Văn Hoa của chị đó sao? Nghe nói chỉ cần trúng hai châm trên cùng một chỗ thì ngay đến cả Thiên nhân cũng buộc phải chết đúng không?"
Leona không trả lời, hai kích tất sát là sát chiêu trứ danh của cô ta, cô ta đã từng dùng chiêu này để giết không biết bao nhiêu đối thủ có tu vi cao hơn mình rồi.
Cô ta cũng chính là chấp trưởng cấp A am hiểu nhất về cách dùng năng lực cấp Địa để giết cấp Thiên.
Thấy sắp thành công nhưng Long Thiên vẫn chưa có hành động nào, Cố Phi đứng lên đang định nói thì cả người trở nên cứng ngắc, toàn thân ớn lạnh, trong lòng vô cùng hoảng sợ, chấn động hơn cả khi nhìn thấy một đao bá đạo chẻ núi ra làm đôi vừa nãy của Long Thiên.
Một thanh đoản kiếm trong suốt lấp lánh ánh bạc treo ngay ở phía trước vị trí mi tâm của anh ta!
Thanh đoản kiếm dài hai thước đang run lên nhè nhẹ.
Bởi vì khoảng cách quá gần nên Cố Phi không ngay lập tức chú ý đến được.
Phi kiếm.
Cái này còn đẹp mắt hơn nhiều so với phi châm của Nhan Như Ngọc nữa.
Cố Phi cười lớn như bị tẩu hỏa nhập ma, đây chính là kỹ thuật mà.
Cuối cùng Leona cũng không xuất ra một châm đó, bởi vì cô ta biết nếu như ra tay thì lập tức thanh đoản kiếm kia sẽ xuyên thẳng qua đầu Cố Phi, mà mất đi Cố Phi thì cho dù bản lĩnh ám sát của cô ta có cao đến đâu cũng chắc chắn không thể xuất ra một chiêu tất sát thứ hai trước mặt Long Thiên đã trở thành Bá giả này, cho nên cô ta đã bỏ cuộc.
Một quyết định rất thông minh.
Cố Phi cười xong mới nghiêm túc lại nói: "Hay cho một tên Long Thiên, ngay đến phi kiếm cũng có thể làm được, Cố Phi tôi hôm nay coi như đã được mở rộng tầm mắt rồi, anh mang cô gái kia đi đi!"
Thấy Cố Phi đã nhận thua, Long Thiên phất cánh tay phải, Bồ Tát lập tức thu trở về, lãng đãng trôi xung quanh anh, phảng phất như đang hoan hô nhảy múa rất hưng phấn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!