Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Long Thiên không ngủ được đi ra khỏi phòng, muốn lên sân thượng hút một điếu thuốc, nhưng phát hiện ra đã có người đứng đó hút trước rồi.

Đó chính là Mộng Nhi, người phụ nữ đáng lẽ sẽ là món quà sinh nhật của anh.

Thấy Long Thiên Mộng Nhi hốt hoảng dập tắt tàn thuốc, như thể một đứa trẻ ngoan bị bắt quả tang khi đang làm chuyện xấu.

Long Thiên lắc đầu nói: "Không cần căng thẳng như vậy, con gái hút thuốc cũng chẳng phải chuyện gì to tát, tôi cũng chẳng để tâm".

Anh thực sự không để tâm thật, vì năm đó, khi ở chung với chị Dung Dung và những nữ hiệp đó, anh đã quen với việc nhìn thấy cảnh một nhóm phụ nữ nhả khói trong nhà vệ sinh nam rồi, hơn nữa đa số các nam sinh ở trường đều kiêng dè, không dám vào trong quấy rầy, sợ sẽ bị ăn đòn.

Chỉ có đám người Long Thiên mới có quyền hút thuốc cùng bọn họ, hơn nữa anh biết hút thuốc cũng là do chị Dung Dung dạy, anh có nhớ loáng thoáng rằng, lúc đó cô ta còn nói một câu, ‘không biết hút thuốc mà cũng gọi là đàn ông à, còn không bằng đám con gái bọn tôi nữa’, khiến Long Thiên vô cùng kinh ngạc.

“Không ngủ được sao?”, Mộng Nhi có chút thận trọng nói.

Long Thiên sờ mũi cười: "Tiểu Báo Tử ngáy to quá tôi không ngủ được, có lửa không?"

Long Thiên ngậm một điếu thuốc, Mộng Nhi tiện thể giúp anh châm lửa.

Sau một hồi im lặng, dường như Mộng Nhi đã thích ứng được với khí chất của Long Thiên.

Điều này khiến ngay cả bản thân cô ta cũng vô cùng ngạc nhiên.

Cậu nhóc Long Sơn Báo thì không nói làm gì, bình thường ngay cả một khách hàng lớn của Thiên Thượng Nhân gian cô ta còn không dám suồng sã, luôn phải cẩn thận, dè chừng nhìn sắc mặt mà đoán ý, nhưng Long Thiên thì lại khác.

Theo những gì cô ta biết, với địa vị của Long Thiên ở nhà họ Long thì càng không thể dễ nói chuyện như vậy, thậm chí anh còn không hề kiêu ngạo một chút nào.

“Cô sợ tôi sao?”, Long Thiên phá vỡ sự im lặng, cất giọng hỏi.

Mộng Nhi dựa người vào lan can, tay cầm điếu thuốc với tư thế của một người phụ nữ trưởng thành quyến rũ.

Muốn làm được cái nghề của bọn họ thì phải cạnh tranh rất khốc liệt cũng như phải có những thủ thuật và kỹ năng then chốt của riêng mình mới có thể nổi bật được.

Như cô ta luôn kiên trì đi theo con đường trở thành quý phi, thậm chí còn đặc biệt học tiếng Bắc Hải, chỉ cần không cởi quần áo thì cô ta sẽ là một nữ doanh nhân Bắc Hải chân chính, mà kiểu phụ nữ này mới khiến đàn ông có ham muốn chinh phục, vì vậy trước khi được Tiểu Báo Tử bao nuôi công việc làm ăn của cô ta cũng khá thuận lợi rồi.

Mộng Nhi gật đầu rồi lại lắc đầu, tinh nghịch nhìn Long Thiên, vô cùng đáng yêu.

Cô ta quả thật là một mỹ nữ có tư chất làm bình hoa, đặc biệt là cái dáng người đầy đặn khiến đàn ông phải tấm tắc khen ngợi kia.

Long Thiên cười khổ, không nói nên lời.

Mộng Nhi cảm thấy cứ im lặng thế này cũng không hay, vì vậy cô ta lấy can đảm nói: "Anh là một người tốt".

“Bình thường khi phụ nữ từ chối đàn ông đều sẽ nói như vậy”, Long Thiên buồn bực nói.

Mộng Nhi sợ đối phương hiểu lầm, muốn giải thích, nhưng khi nhìn thấy sự đùa cợt trong ánh mắt anh, cô ta mới nhận ra anh chỉ đang nói đùa để kéo gần khoảng cách thôi.

Điều này khiến cô ta nhẹ nhõm hơn một chút, cuối cùng cũng có dũng khí ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đầy ưu tú này, cô ta không có lý do gì để không tự ti, Tiểu Báo Tử từng kể rất nhiều về sự xuất chúng của chàng trai trẻ tuổi này cho cô ta nghe.

"Trước khi tới, cậu nhỏ từng nói với em, anh chắc chắn là người duy nhất trong nhà cậu ấy không ghét em, lúc đầu em không tin, có đánh chết em cũng không tin. Trên đường tới Bắc Hải, em luôn sợ anh sẽ mắng cậu nhỏ, nhưng bây giờ xem ra em mới là người đã nghĩ nhiều, cậu nhỏ có một người anh rất tốt, dù mỗi lần gặp mặt người anh này lại đá vào mông cậu ấy một cái", Mộng Nhi cười nói.

Long Thiên hít một hơi thuốc nói: "Tôi không có lý do gì để ghét cô. Hai năm qua, Tiểu Báo Tử đã viết rất nhiều thư cho tôi, trong đó cũng có nhắc đến cô, vì vậy tôi mới biết tên thật của cô.

Thực ra, tôi biết cô đã dạy cho nó rất nhiều điều mà bố mẹ nó không có cơ hội dạy. Gia đình chúng tôi lúc đầu cũng không phải có tiền có quyền như bây giờ, lúc nhỏ tôi còn biết một chút thế nào gọi là sự giản gị của một gia đình, nhưng Tiểu Báo Tử thì khác, vừa sinh ra đã được ngậm thìa vàng.

Bố nó thì mặc kệ không thèm quan tâm, à cũng chính là bố của tôi, cái người tên Long Thiên Tượng chưa bao giờ để tâm đến việc nuôi dạy con cái đó. Mẹ nó thì lại quá bao bọc, mới ngã một cái mà cứ làm như trời sập đến nơi, như vậy thì có thể trông chờ gì đây.

Bà nội tôi cũng không thích nó, vì vậy nói Tiểu Báo Tử may mắn thì đúng là có may mắn, đáng thương thì cũng đáng thương thật, nhưng dù vậy, nó vẫn chưa trưởng thành, thằng bé luôn có cảm giác như mọi người trên thế giới này đều đang mắc nợ nó.

Nếu không có cô, tới bây giờ nó cũng vẫn chỉ là một cậu công tử bột ngậm thìa vàng không chút triển vọng, sớm muộn cũng sẽ bị tôi hoặc Long Thiên Tượng chặt gãy một chân để đỡ phải cảm thấy mất mặt".

"Em không có tốt như vậy. Em chỉ cảm thấy cậu nhỏ đối xử tốt với em, vì vậy em cũng nên đối xử tốt với cậu ấy. Nói cho cùng vẫn là anh đã dạy cậu ấy", Mộng Nhi nhìn Long Thiên nói: "Có thể anh không biết, Tiểu Báo Tử có một cuốn sách được cậu ấy cất giữ rất kỹ, lần nào cũng bảo em đọc cho nghe, những đạo lý không biết là vô tình hay cố ý mà anh từng nói với cậu ấy đều giống y hệt những lời trích trong cuốn sách đó".

Long Thiên cười khổ: "Thằng nhóc đó rất thích làm mấy loại chuyện này. Nói thật, đây đều là những lời từ tận đáy lòng tôi, nếu cô muốn giận thì cứ coi như không nghe thấy đi. Làm cái nghề của bọn cô đúng là không tốt đẹp gì, nhưng người phụ nữ đó vừa sinh ra đã muốn làm cái nghề này, còn không phải là vì có nỗi khổ riêng sao".

“Em không giận, anh nói vậy em mới dám nói chuyện với anh”, Mộng Nhi che miệng cười, cô ta không hề cảm thấy khó chịu với câu nói này của Long Thiên.

Người đàn ông này chỉ đang nói sự thật thôi.

Đây cũng là lý do tại sao làm cái nghề của bọn họ, thà làm bất cứ bất cứ điều gì cho đàn ông chứ nhất quyết không hôn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!