Tạ Quan Ưng chửi tên nhóc này một câu, sau khi đứng vững, hắn lại muốn chĩa súng vào Long Sơn Báo, nhưng đã quá muộn, Long Thiên vụt về phía Tạ Quan Ưng như một bóng ma, thanh đao trong tay không chút lưu tình mà đâm xuyên qua người cậu hai xấu số của nhà họ Tạ này, hắn bị xuyên từ trước ngực ra sau, chết bất đắc kỳ tử chỉ trong một chiêu.
Khi rút thanh đao ra, anh vẩy vết máu dính trên tay mình, Tạ Quan Ưng ngã xuống đất, thậm chí còn không kịp kêu la lên một tiếng.
Long Sơn Báo hoan hô lên: “Mẹ kiếp, ngầu quá đi mất!”
Long Thiên trừng mắt nhìn đứa em ngốc nghếch này, Long Sơn Báo lập tức im bặt lại, kèm theo một nụ cười nhếch mép, Long Thiên thở dài quay người cởi trói cho Long Sơn Báo, cậu ta trầm giọng hỏi: “Anh, làm sao anh biết em bị bắt cóc đến đây vậy?”
Long Thiên hời hợt nói: “Em mang điện thoại trên người, nên anh nhờ một người bạn giúp anh theo dõi tín hiệu”.
Long Sơn Báo khoe khoang nói với Mộng Nhi đang ngây người ra: “Mộng Nhi, chị đã thấy chưa? Anh trai của tôi ngầu bá cháy đấy!”
Mộng Nhi phản ứng lại thì cười khổ, hôm nay cậu cả nhà họ Long mang đến cho cô ta quá nhiều sự kinh ngạc, làm ở vũ trường nhiều năm như vậy, không hiếm thấy nam nhân đánh nhau, cũng thấy không ít cảnh ác liệt, cầm mã tấu chém người, nhưng chưa bao giờ thấy tên nào giết người xong lại bình tĩnh như không có gì xảy ra như vậy, lại còn giết hẳn ba người, đều chết trong bộ dạng rất ám ảnh.
Chỉ cần lăn lộn trong phạm vi ở Thủ Đô, tình báo nhanh nhạy một chút đều biết Long Đại Diêm Vương có hai người con trai ruột, một người phóng khoáng không thích bị trói buộc và một ngỗ ngược bất cần đời, rất nhiều người lầm tưởng rằng người sau được “sủng ái” sẽ soán ngôi trong tương lai và trở thành người kế thừa doanh nghiệp của một gia tộc lớn, nhưng Mộng Nhi biết rõ rằng Long Sơn Báo rất kính trọng và ngưỡng mộ người anh cùng bố khác mẹ này từ tận đáy lòng.
Cô ta chưa đủ tư cách để nhìn thấy được khuôn mặt thật của Long Đại Diêm Vương, chưa nói đến việc Long Đại Diêm Vương đang ở Thủ Đô, hầu như ở toàn bộ Hoa Hạ đều là danh nhân lẫy lừng và anh hùng kiệt xuất, mà lúc này, người thanh niên đang giúp mình cởi dây trói ở trước mặt, chính là người dũng mãnh dám mắng Long Thiên Tượng là đồ không ra gì trước mặt ông ta.
Nhìn thấy diện mạo của chàng trai này cũng không có gì nổi bật, Mộng Nhi run rẩy và cảm thấy hổ thẹn.
Sau khi Long Thiên cởi trói cho Mộng Nhi, anh kéo lấy người em trai Long Sơn Báo của mình, người lúc nào cũng dính chặt với anh từ lúc còn nhỏ, đá vào mông của cậu ta một cái, sau đó đứng dậy mỉm cười và nói một cách hào hùng: “Xin chào, Trương San San, tôi là anh trai của thằng nhóc này, gọi là Long Thiên. Cô có thể gọi tôi là Long Thiên”.
“Mộng Nhi ngây người ra, người thanh niên lúc này cư xử với mình dường như rất tự nhiên, không có chút tự cao hay khinh thường.
Cô ta duỗi tay ra, cánh tay không còn run rẩy nắm lấy chào hỏi, sau đó nhẹ nhàng lấy ra.
Giờ phút này, cô ta biết thiên hạ này có ấm có lạnh, hơn nữa không phải lúc nào cũng toàn là đạo đức giả, hai mắt cô ta đỏ hoe, khóe mắt chợt ẩm ướt.
Từ ngày đầu tiên cô ta bước vào Thiên Thượng Nhân Gian, ngoài cậu nhóc kiêu ngạo muốn bao nuôi mình cả đời thì không có người đàn ông nào đến mà không nhìn vào khuôn mặt cùng thân hình của cô ta, càng không có người nào chịu cư xử nhẹ nhàng, chủ động đưa tay ra chào hỏi cô ta một cách bình đẳng, họ sẵn sàng chạm vào chỗ khác hơn, cũng không ai gọi cô ta bằng cái tên thật của mình, một cái tên mà đến bản thân cô ta cũng đã bắt đầu cảm thấy xa lạ với nó.
Những người đàn ông đó đều nói rằng tôi chọn số 6, hét lên cái tên số 6 khiến cô ta buồn nôn.
Bản thân cô ta không hề ghen tị với cuộc sống giàu có và tôn nghiêm của người bình thường, chỉ cần bản thân tồn tại trong mắt một số người không phải là kẻ đạo đức giả, giữ lại một chút liêm sĩ cho cô ta thì cô ta đã mãn nguyện lắm rồi.
Nhìn thấy hốc mắt đối phương ẩm ướt, Long Thiên đi tới nói: “Tôi làm cô sợ hãi sao?”
Mộng Nhi lắc đầu, có chút hồi hộp rồi cúi đầu xuống, không dám nhìn vào Long Thiên, cho dù người thanh niên kia thể hiện ra sự tôn trọng, cô ta cũng không thể hiểu được vì sao lại rất cảm động.
“Mộng Nhi đang ngại ngùng à”, Long Sơn Báo mỉm cười, sau đó nở nụ cười hí hởn nói: “Anh, em nói cho anh chuyện này, anh không được phép giận đấy”.
Nói xong liền giúp Long Thiên châm một điếu thuốc, anh hút thuốc nhìn tên nhóc kia không mấy vui vẻ nói: “Không chắc, nói đi, nói xong rồi thì từ đâu đến thì quay về ngay chỗ đó. Lớn như vậy rồi mà không có đầu óc, không biết cái đầu này của em đáng giá bao nhiêu tiền. Suốt ngày chạy quanh, cẩn thận bị người khác cắt đi đổi tiền”.
“Có anh đây, em mới không thèm sợ ấy”, Tiểu Báo Tử vô cùng phấn khích, sau đó thì thào nói: “Hai năm trước, không phải em từng nhắc đến Mộng Nhi với anh sao? Chị ấy đã ở bên cạnh em suốt những năm qua. Chị ấy là do em đặc biệt chọn cho anh đấy, lần này em đến là để tặng chị ấy cho anh”.
Mộng Nhi càng đỏ mặt hơn khi nghe những lời của Long Sơn Báo, từ ngày cô ta được cậu ta bao nuôi thì hiểu ra tên nhóc này là muốn nhờ mình làm giúp bài tập về nhà, nhưng số tiền kiếm được không ít, tất cả đều theo quy định, thậm chí còn nhiều hơn gấp mấy lần.
Long Thiên hút điếu thuốc, giễu cợt: “Rất có tiền đồ à, không lo học hành, hút thuốc, đánh nhau, bây giờ còn tặng phụ nữ cho anh?”
Long Sơn Báo nhận thấy có điều gì đó không ổn, nhưng ngoan cố cắn điếu thuốc và không nói gì.
Long Thiên không nể nang nói: “Em có gây chuyện như thế nào anh không quản, nhưng đừng làm hại những cô gái khác. Em biết anh trai của mình là hang cọp mà vẫn muốn đẩy cô ấy vào. Không phải hại người khác thì là gì chứ, lập tức trở về ngay hôm nay, đừng ở đây gây rắc rối cho anh”.
Long Sơn Báo vẫn không nói.
“Ha ha, anh thật sự không nhìn ra đấy, càng ngày càng ra dáng đàn ông rồi đấy”, Long Thiên liếc xéo nói: “Xem ra đã lớn rồi, không còn là tên nhóc vô liêm sỉ bu theo sau mông anh ngày nào nữa rồi”.
Long Sơn Báo đỏ mắt, ngẩng đầu nhìn Long Thiên, trong lòng không dám tin.
Từ nhỏ đến lớn, có hai điều luôn đối nghịch đó là những người mà cậu ta coi là thân thiết nhất lại có thái độ hoàn toàn trái ngược nhau.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!