Với mạng lưới tình báo của nhà họ Long, muốn có được cách liên lạc với thằng nhóc kiếm gỗ có gì khó chứ.
Long Thiên nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại đi, cũng chẳng nhiều lời mà trực tiếp nói thẳng vào vấn đề, ban đầu Lưu Công Cẩn không đồng ý, chỉ sợ cái tay nham hiểm này sẽ bày cái bẫy gì đó cho mình, cuối cùng Long Thiên phải ra đòn sát thủ, nói nếu như Lưu Công Cẩn tới thì sẽ sắp xếp bảy tám người mẫu hầu hạ cậu ta, Lưu Công Cẩn nói nể mặt người đẹp nên mới đồng ý.
Bên trong điện thoại còn có giọng của Mã Tiêu Tiêu truyền tới, dường như đã nghe được nội dung cuộc điện thoại, nên cũng gào lên muốn tới ăn bánh sinh nhật, Long Thiên cũng hào phóng, bảo cậu ta mang theo cả cô nhóc cùng tới.
Sau khi cúp điện thoại, Long Thiên lại liên lạc với Phạm Thái Nhàn, đây là do Vương Lệ Trân đã dặn dò, trong trận Tử Kim Sơn, nhà họ Phạm cũng đã giúp đỡ không ít, quả thực nên nhân cơ hội này để cảm ơn đối phương cho tử tế.
Thời gian ở Tử Kim Sơn, Phạm Thái Nhàn suốt ngày võ mồm với Vương Manh Manh nên mối quan hệ cũng thân thiết hơn, vừa nghe thấy là sinh nhật của cô ta đã mạnh miệng nói sẽ tặng quà thật to.
Long Thiên nghĩ ngợi một lát, cuối cùng vẫn gọi cả Tiểu Nam Tử và Tiêu Ngọc Phong đang ở Bắc Hải cùng tới, tiệc sinh nhật phải náo nhiệt vui vẻ một chút mới có ý nghĩa.
Về phần địa điểm buổi tiệc, nếu muốn hát karaoke thì đương nhiên phải tới chỗ của Lữ mập kia rồi.
Tới Bắc Hải đã lâu, nếu không làm thịt Lữ mập một trận thì dù Long Thiên không để tâm nhưng Lữ mập thì rất không yên tâm.
Hơn nữa buổi tụ họp tối hôm nay đều là một đám người rất khủng, cũng coi như tặng cho Lữ mập một cơ hội thuận nước giong thuyền đi vậy.
Thế là một buổi sinh nhật bình thường đã gom được một nửa nhân vật có thể hô mưa gọi gió ở Bắc Hải lại một chỗ rồi, Vương Manh Manh lần này được dịp nở mày nở mặt, lẽ nào là mệnh dẫn rồng vào miếu đây sao, bên cạnh đều là những nhân vật lớn có thể xưng vương trong lĩnh vực của mình.
"..."
Sau khi Phạm Thái Nhàn nhận được cuộc gọi của Long Thiên thì trong lòng cảm thấy rất vui, đừng coi thường bữa tiệc sinh nhật này, nếu như Long Thiên đã mời anh ta thì có nghĩa là đã coi anh ta gần như người mình rồi, sự nỗ lực trong thời gian này coi như đã được đền đáp.
Nhà họ Đỗ đã lụn bại dưới tay Long Thiên, việc này khiến ông nội anh ta phải vỗ tay khen ngợi, dặn dò Phạm Thái Nhàn phải giữ mối quan hệ tốt với Long Thiên, mối thiện duyên này chắc chắn sẽ mang lại quả ngọt.
Mặc dù Phạm Thái Nhàn biết ý nghĩa trong lời nói của ông nội mình, những cũng hiểu qua lại với loại người như Long Thiên thì tốt nhất là đừng nên có thái độ cầu lợi, nếu không cùng lắm chỉ có thể làm bạn, chứ không thể thành anh em được.
Về mặt này, Tiểu nam Tử đã rất thông mình phân rõ ranh giới, nếu không sao có thể làm anh em tốt với người đại trí giả ngu như Long Thiên lâu như vậy được.
Sau khi Phạm Thái Nhàn biết được địa điểm tổ chức tiệc xong thì kêu lão Quỷ cùng anh ta ra ngoài đi chọn quà, tặng tiền hay tặng xe đều quá tầm thường, hơn nữa cũng không phù hợp với tính cách của Phạm Thái Nhàn, anh ta thích chọn những món đồ chơi khiến người khác thích hơn.
"Cậu chủ à, chúng ta đã đi cả buổi chiều tồi, sao cậu cũng cầu kỳ như phụ nữ vậy, nếu là tôi thì cứ tặng một chiếc xe thể thao là xong", lão Quỷ đi sau Phạm Thái Nhàn, có chút câm nín nói.
Phạm Thái Nhàn chẳng thèm quay đầu lại nói: "Tặng quà cho con gái cần phải tốn chút thời gian, nếu không sao thể hiện đủ thành ý chứ".
Lão Quỷ cười hi hi nói: "Hiếm lắm mới cậu chủ để tâm như vậy, không phải là đã thích cô nhóc nhà họ Vương rồi đó chứ? Ồ, khẩu vị của cậu chủ từ bao giờ lại trở nên thanh đạm như vậy, không có đôi gò bồng đào bốc lửa mà cũng thấy hứng thú sao, không phải cậu luôn nói cậu thích cái gì ý nhỉ? Ồ, đúng rồi, thích ngực sữa khủng".
Phạm Thái Nhàn đứng trong một cửa hàng trang sức, đang cầm hai món đồ trang sức lên so sánh, nghe thấy vậy liền cười mắng: "Lão Quỷ, ông tưởng tôi giống ông chắc, tặng đồ cho người ta chỉ mong cùng người ta lên giường sao, tôi không có ý đồ trục lợi như ông đâu".
Lão Quỷ coi thường bĩu môi nói: "Đó là mấy người đàn ông không biết lão Quỷ thành thật, lúc nào cũng mở miệng nói mấy câu châm ngôn tình yêu gì đó, suy cho cùng chẳng phải đều là vì muốn trèo lên giường sao? Chút chuyện lộ liễu giữa nam nữ này, lão Quỷ tôi ghét nhất là vòng vo tam quốc, cứ thẳng thắn ra giá là tốt nhất, giống như quán karaoke Huy Hoàng, đứng thành một hàng trước mặt, ai càng đẹp càng quý giá thì càng xứng đáng tiêu nhiều tiền. Nói đi nói lại, tối nay cậu chủ mở hầu bao đi, dù sao cũng đến chỗ của Lữ mập rồi hay là tiện đường cho lão Quỷ tôi trải nghiệm chút đi?"
Phạm Thái Nhàn cuối cùng cũng chọn được một sợi dây chuyền bằng bạch kim, giá cả không đắt lắm, cũng chỉ khoảng mười ngàn nhân dân tệ, chủ yếu là thiết kế rất đẹp, rất có phong cách.
Sau khi nháy mắt rồi nở một nụ cười tươi rói như ánh mặt trời với nhân viên bán hàng bảo cô ta gói lại cho anh xong, mới nhìn lão Quỷ bực tức nói: "Ông già này già đầu rồi còn không biết xấu hổ, sao nói nhiều thế, ở đây đông người như vậy mà ông lại nói mấy chuyện chơi gái với tôi, người nào không biết còn cho rằng tôi cũng vô liêm sỉ giống ông đấy".
"Sợ gì chứ, ai dám nói lung tung, lão Quỷ tôi sẽ cho kẻ đó một cái bạt tai hoa mắt luôn", lão Quỷ dương dương đắc ý nói.
Phạm Thái Nhàn trừng mắt lườm ông già một cái rồi nói: "Ông cũng hành động như mấy người dân bình thường sao, nếu như tối nay ông dám nói những lời này trước mặt Long Thiên hay là Nhan Như Ngọc, đừng nói là cho ông vài người phụ nữ, cho dù ông có muốn vài cô cũng không thành vấn đề, vấn đề là ông có dám không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!