Sau đó, ông cụ chỉ nhắc nhở Long Thiên lúc đi nhớ mang theo ô, hơn nữa tốt nhất là không nên ở lại huyện Nham Thủ này, nếu không sẽ gặp xui xẻo, Long Thiên chỉ nghĩ ông cụ đang nói khùng nói điên chứ không hề để tâm. Sau khi ông cụ đi, Long Thiên cơm nước no nê rồi nửa tiếng sau mới khởi hành. Quả nhiên trời mưa rất to, sau đó mấy hôm, vào ngày 11 tháng 3 Đảo Quốc đã xảy ra một trận động đất. May mắn là lúc đó Long Thiên đã hoàn thành nhiệm vụ và rời khỏi đó, nếu không chỉ cần chậm hơn vài ngày thì coi như đúng là xui xẻo.
Lúc này, càng nghĩ lại càng cảm thấy cái miệng quạ của Phương Nhân Vương thật đáng sợ, nó không chỉ đơn thuần là một lời tiên tri mà ông ta thực sự có thể dự đoán được tương lai, sau này, khi tìm hiểu về sáu đạo của võ thuật Hoa Hạ, anh mới hiểu ra, tại sao nho giáo lại lấy việc đọc sách làm chính đạo, quả thật là có sự tồn tại của một người thấu hiểu mọi thứ về thế tục như Nho Thánh.
Sáu đạo võ thuật gồm:
Thiên đạo, là thuận trời mà đi, tu luyện bằng các công pháp và tu hành, sau khi đạt được cấp Thiên nhất phẩm thì sẽ trở thành Thiên Nhân, không ai địch lại trong thế tục.
Nhân đạo là đạo pháp mà Công Tôn vô địch tu luyện, Nhân đạo cộng hưởng với trời đất, sau Nhân Giả là Nhân Tôn, khi đã đạt đến cảnh giới đó thì có thể tùy ý sử dụng vạn vật trên trời đất này.
Nho đạo là đọc sách để biết về thiên mệnh, bắt đầu từ nho sinh mới bước chân vào Nho đạo, đến những bậc Nho Thánh tiên đoán được tương lai. Trên đời không ai biết trước được điều gì, mà Nho đạo chính là nhân chứng của lịch sử và sự tồn tại của vạn vật.
Quỷ đạo, là loại đạo hành tu luyện bằng cách sử dụng những công pháp kỳ dị để cưỡng chế nâng cao tu vi như Đỗ Cương Nghị, một khi từ Quỷ Nhân thành Quỷ Đế thì sẽ bị vạn vật trên thế gian cự tuyệt, Quỷ Đế đi đến đâu, tất cả cơ hội sống đều tan thành mây khói.
Đạo Phật hay còn gọi là Thích Môn, đương nhiên chính là con đường tu hành của hòa thượng, luận theo Tam Luận Huyền Nghĩa thì sẽ hiểu được thuyết tạo thế của Bồ Tát, sau khi lĩnh hội thì sẽ lập tức trở thành phật sống với cơ thể mình đồng da sắt, đao kiếm không xuyên.
Cuối cùng là Bá đạo, lấy võ lực làm chính đạo, chỉ bằng một đao, vạn vật trong thiên hạ đều sẽ nằm trong tầm ngắm của Bá Vương, Bá đạo theo đuổi một cảnh giới chiến vô bất thắng. Không giống với năm đạo kia, Bá đạo không có bất kỳ công pháp nào hỗ trợ, mà chỉ dựa vào tín niệm mới có thể bước chân vào đạo này.
Đây cũng là lý do tại sao Công Tôn vô địch không cho Long Thiên động vào bất kỳ công pháp nào, Bá đạo chú trọng đến sự ngang tàn bạo ngược. Việc tu luyện đều phụ thuộc vào thập tử nhất sinh, niết bàn trùng sinh từ trong đường cùng mà ra, chỉ có như vậy mới có thể bước chân vào đạo này. Nếu bị nhiễu loạn bởi các công pháp thì phải thuận trời mà đi, khi đó Bá Vương sẽ không được sinh ra. Đây cũng chính là mục đích khi đưa Long Thiên vào Quỷ Môn. Bây giờ Long Thiên đã tu luyện được tới cấp Địa mà không cần dựa vào bất kỳ công pháp nào, điều này chứng tỏ phương pháp của Công Tôn vô địch hoàn toàn đúng đắn, vì vậy việc chiến đấu với Phượng Hoàng chắc chắn là một chuyện trong cái rủi có cái may.
Long Thiên trầm ngâm nghĩ: "Vậy có phải một ngày nào đó con cũng sẽ mất kiểm soát giống Lệ Trân không?"
“Điều này thì Phương Nhân Vương không nói, nhưng nếu thật sự có lúc đó, chắc chắn ông ta cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn”, Công Tôn vô địch nhìn Long Thiên, đột nhiên hoảng hốt nói: “Con đường để trở thành Bá Vương còn rất dài, ta không biết có phải mình đã cản trở con đường của con không, nhưng Tiểu Hổ, con có con đường riêng mà mình phải đi, ta và Quang Minh tin tưởng con có thể trở thành một Bá Vương độc nhất trên thế giới này. Tới lúc đó, mọi thứ đều sẽ nằm gọn trong tầm mắt của con. Dù là chân Long chân Phượng gì thì cũng chỉ cần một đao là đủ”.
Long Thiên cười ha hả nói: "Sáu đạo võ học gì đó cũng được, chân Long chân Phượng hay thiên sát cô tinh gì cũng được, ông đây chỉ luyện đao pháp của riêng mình thôi".
Công Tôn vô địch rất hài lòng, may mà người đồ đệ này của ông ta không bị phân tâm bởi sự xuất hiện của chân Phượng, nếu không công sức vất vả mấy năm nay cũng coi như đổ sông đổ biển. Điều mà Bá Vương coi trọng chính là cái khí thế mặc kệ tất cả này. Võ lực có thể dễ dàng nâng cao, nhưng cái gọi là khí phách này phải trải qua 10-20 năm tôi luyện mới có được.
Giống như việc luyện kiếm của Lưu Công Cẩn, một khi rút kiếm thì phải thấy máu, đây cũng chính là một loại tư tưởng của Bá Đạo.
"Hai Bá Đạo sao?"
Công Tôn Vô Địch có chút mong đợi sự ra đời của thời đại tuyệt vời này, tới lúc đó sẽ có rất nhiều bông hoa đua nhau nở rộ, mấy lão già như bọn họ cũng có thể quy ẩn giang hồ rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!