Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Dường như cho rằng mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của mình, Tần Tung Hoành cũng không giấu diếm nói: "Anh chết ở Tử Kim Sơn này, ai có thể chứng minh là do tôi giết chứ? Bọn họ đều sẽ cho rằng anh chết trong tay Long Thiên, tôi đợi lâu như vậy rồi mới có được một cơ hội thiên thời địa lợi như thế này để giá họa, có thể chết dưới trường thương của tôi cũng coi như là một vinh hạnh cho anh".

Tần Tung Hoành thuấn bước một cái, dẫn trước tấn công, trường thương trong tay hướng về phía ngực của Đỗ Sĩ Nguyên, Đỗ Sĩ Nguyên không ngờ được tên khốn này lại thật sự dám ra tay với mình, cũng may khả năng cảm nhận được nguy cơ của anh ta không tệ. Tần Tung Hoành đã nổi sát tâm, Đỗ Sĩ Nguyên không có lý do gì phải khoanh tay chịu trói, tay trái vung lên, chặn đứng trường thương của Tần Tung Hoành, sau đó lùi về sau kéo giãn khoảng cách.

Tần Tung Hoành truy sát, không hề có ý định cho Đỗ Sĩ nguyên hồi khí, trường thương trong tay liên tiếp đâm ra, mỗi nhát thương đều nhắm vào tử huyệt, rõ ràng cho thấy không giết chết được đối phương thì không cam tâm.

Đỗ Sĩ Nguyên vừa thoát khỏi miệng cọp, vốn đã tiêu hao không ít chân khí mới có thể bảo toàn mạng sống dưới thánh quang của phượng hoàng, chân khí của anh ta lúc này có chút đứt nối không đủ, dường như không có tỷ lệ thắng khi đơn thương độc mã đấu với Tần Tung Hoành.

Trường thương của Tần Tung Hoành đâm tới, Đỗ Sĩ Nguyên lách người né tránh, trường thương cắm xuống dưới đất, Tần Tung Hoành mượn lực nhảy lên không trung, một chân đạp vào ngực Đỗ Sĩ Nguyên, cước này không hề giữ lại lực, đạp Đỗ Sĩ Nguyên rơi xuống hồ nước lần nữa!

Ùm!

Đỗ Sĩ Nguyên rơi xuống hồ, Tần Tung Hoành chĩa trường thương nện xuống mặt hồ, mặt hồ cuồn cuộn nổi sóng, chân khí ngập tràn, Đỗ Sĩ Nguyên muốn mượn nước hồ làm tấm giáp lần nữa bị bức ra khỏi hồ.

Tần Tung Hoành nhón mũi chân xuống đất, lao lên tóm lấy Đỗ Sĩ Nguyên đang ở trên không, Đỗ Sĩ Nguyên biến sắc nói: "Tần Tung Hoành, anh thật sự muốn giết tôi sao?!"

Không thèm trả lời câu hỏi vô nghĩa này, trường thương trong không trung tùy ý chém xuống, thân hình của Đỗ Sĩ Nguyên lập tức cong lại như con tôm bị ném mạnh xuống mặt hồ, chưa chạm vào mặt nước nhưng đã khiến nước hồ bị tách ra rồi, có thể thấy một thương này của Tần Tung Hoành quỷ dị biết bao nhiêu.

Đỗ Sĩ Nguyên đã bị trọng thương không dám đánh cược mạng sống nữa, bởi vì anh ta hiểu rất rõ thực lực của bản thân không bằng Tần Tung Hoành, càng đừng nói đến trong tình trạng đã bị hao tổn nặng chân khí. Nếu tiếp tục ở lại đây thì chỉ có một kết cục, Đỗ Sĩ Nguyên không muốn chết một cách không minh bạch như vậy trong tay Tần Tung Hoành, cho nên miễn cưỡng vận nốt chút chân khí còn sót lại điên cuồng bơi về phía bên trái bỏ chạy trối chết!

Sau khi Tần Tung Hoành thong dong tự đắc hạ xuống đất, cũng chưa vội đuổi theo mà khinh bỉ nói: "Anh tưởng rằng chút mánh khóe đó có thể qua mắt được tôi sao?"

Dứt lời, cơ thể Tần Tung Hoành hơi ngửa về sau, tay phải cầm ngược trường thương, thân hình giống như một cây cung phóng cây trường thương trong tay ra.

Trong không trung phảng phất âm thanh như sấm rền, thanh trường thương tấn công nhanh như tia chớp, xé rách tất cả!

Không lao về hướng Đỗ Sĩ Nguyên bỏ chạy mà lao về hướng ngược lại.

Trường thương bay khoảng mười mét, Đỗ Sĩ Nguyên đột nhiên nổi lên mặt hồ không một bóng người, còn thanh trường thương thì không chút do dự đâm xuyên qua người anh ta từ sau lưng, kéo Đỗ Sĩ nguyên ra khỏi hồ khoảng năm mét, ghim chặt lên thân cây phía sau!

Đỗ Sĩ Nguyên bị ghim lên thân cây hộc máu miệng, bóng dáng vốn đang bơi về phía ngược lại bỏ trốn đột nhiên biến mất tăm mất tích, thiết nghĩ bóng dáng đó chẳng qua chỉ là chướng nhãn pháp của Đỗ Sĩ Nguyên mà thôi, anh ta có thể qua mắt lão Quỷ, nhưng không thể qua mắt được Tần Tung Hoành sớm đã điều tra cặn kẽ về anh ta rồi.

Đỗ Sĩ Nguyên muốn rút trường thương ra, nhưng lại phát hiện đã dùng hết sức rồi mà trường thương không hề nhúc nhích, hơn nữa vừa cử động là trên ngực lại đau đớn đến mức khiến anh ta sống không bằng chết. Ngày hôm nay đối với Đỗ Sĩ Nguyên mà nói đúng thật là quá nhiều kiếp nạn, đầu tiên là bị Vương Lệ Trân thiêu cho dung mạo gần như bị hủy, bây giờ lại bị người khác cắm lên cây, lẽ nào hôm nay cũng phải bỏ mạng tại đây giống như đám Đỗ Cương Nghị kia sao?

Nhưng cho dù có chết thì cũng không nên chết trong tay một con chó săn!

Phẫn nộ, không cam tâm lẫn sự oán hận khiến khuôn mặt Đỗ Sĩ Nguyên trở nên càng dữ tợn hơn, anh ta không thể ngờ được, bản thân lại bị lật thuyền trong mương, rơi vào tay Tần Tung Hoành thế này.

Đúng như Tần Tung Hoành đã nói, đây là thời cơ giá họa tốt nhất, cho dù anh ta có chết ở Tử Kim Sơn thì đa số đều sẽ không nghi ngờ đến Tần Tung Hoành, mối họa này đương nhiên sẽ đổ lên đầu nhà họ Long. Lẽ nào Tần Tung Hoành đã sớm dự liệu được sẽ có ngày hôm nay, cho nên mới cố ý bại dưới tay Nhan Như Ngọc sao?

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!